Cố Thanh Thanh chưa suy nghĩ cẩn thận, Lãnh Tư Thành đã ôm trọn lấy cô, thực mau cạy khớp hàm của cô ra, bắt đầu công thành đoạt đất. Lúc trước anh cũng từng hôn môi nóng bỏng với cô, nhưng cô có thể rõ ràng cảm giác được, hôm nay Lãnh Tư Thành thân cận, không có bao nhiêu hỏa khí phẫn nộ, cũng không có cảm giác trừng phạt gì, ngược lại như là -- hưng phấn, kích động.Hưng phấn? Kích động? Sao có thể? Chẳng lẽ nói, đây là “Bữa tối cuối cùng” của bọn họ, chờ cô thả lỏng lại, anh liền chuẩn bị hoàn toàn ngả bài?Cô miên man suy nghĩ, không có kéo dài bao lâu, thực mau, Lãnh Tư Thành chậm rãi đứng dậy, tuy rằng đầu hơi hơi nâng lên, nhưng chóp mũi vẫn là cọ chóp mũi của cô, như là chó nhỏ đang bảy tỏ thân mật với nhau.Cô mở mắt ra, chỉ cảm thấy đôi mắt anh hơi hơi híp lại, lông mi thật dài khẽ run, trong mắt như là kéo sợi, kéo dài dày đặc. Cô còn chưa kịp nói một câu, bờ môi của anh lại hạ xuống, lúc này đây, anh không có kịch liệt và hưng phấn giống như vừa rồi. Mà là nhẹ nhàng vuốt ve, tựa như những chú mèo ôm nhau liếm lông cho đối phương, động tác mềm nhẹ không thể tưởng tượng.Anh đây là làm sao vậy? Cho dù trong ba năm nay, vô số lần muốn tới gần anh, mỗi lần khi anh nhìn thấy cô, nếu không phải thanh lãnh như băng, thì chính là nổi trận lôi đình, ôn nhu chạm vào như vậy -- cô nghĩ cũng không dám nghĩ!Anh đừng cho cô quá nhiều hy vọng! Bằng không, cô sẽ từ hy vọng hóa thành hy vọng xa vời, từ hy vọng xa vời biến thành **** cuối cùng sẽ bị kích thích mất đi lý trí, nhìn thấy anh và Từ Tử Bội, hoặc là những người phụ nữ gần gũi một chút, cô tuyệt đối không tiếp nhận được, nhất định sẽ giống như người đàn bà đanh đá một khóc hai nháo ba thắt cổ, cuối cùng mất đi anh, càng mất đi tôn nghiêm!Sau một nụ hôn lâu dài, Lãnh Tư Thành lại ngẩng đầu nhìn cô lần nữa, cô cũng nhìn anh, ánh mắt có nghi hoặc, có giãy giụa, càng có một cổ ý triền miên không hòa tan được!“Hóa ra, hóa ra nên là như vậy……”Anh sai rồi, vẫn luôn là anh sai rồi! Mỗi khi anh cho rằng cô bởi vì chuyện của cha mà cừu hận chính mình liền không thể đối mặt với cô, cho rằng cô hoài niệm Nhiếp Chi Ninh liền ghen ghét trong cơn giận dữ. Nhìn thấy cô uống thuốc xong việc, nhìn thấy thái độ bình tĩnh đến lạnh nhạt của cô, càng là tức giận, càng là tuyệt vọng hơn! Duy nhất muốn tới gần chính mình, đều là vì tiền, vì người anh trai không nên thân kia của cô!Tuyệt vọng và phẫn nộ, còn có tự trách và ghen ghét quấn quanh anh, mỗi khi đối mặt với cô đều không khống chế được chính mình -- lại quên mất, hóa ra cho