Có lẽ là giọng nói của Lãnh Tư Thành quá nghiêm khắc, lập tức nghẹn tất cả thăm hỏi của Cố Thanh Thanh ở trong cổ họng.“Tôi……” Cố Thanh Thanh hơi hơi cúi đầu, nhìn thấy anh đứng ở trước tủ lạnh, “Anh chưa ăn cơm chiều?”Lãnh Tư Thành nhàn nhạt gật đầu.“Cần tôi giúp anh hâm nóng không?” Cố Thanh Thanh lập tức đứng dậy, Lãnh Tư Thành nhìn trên người cô mặc váy hai dây, lập tức nhíu mày: “Em là muốn sau này cảm mạo, để anh chăm sóc sao?”“Không có.” Cố Thanh Thanh lắc đầu, vốn còn muốn nói, những đồ ăn này đều là cô làm. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt bộ dáng ghét bỏ của Lãnh Tư Thành , trong lòng có chút phát nghẹn. Vì không để anh ghét, lập tức xoay người lên lầu.Cô biết anh chán ghét cô, có lẽ dọn về tới cũng chỉ là kế sách tạm thời. Hơn nữa hôm nay anh làm việc rất bận, có lẽ là chuyện trên công việc phiền toái anh, cho nên khẩu khí không phải thực vui vẻ.Cô biết, nhưng cho dù biết, trong lòng có một nơi vẫn ê ẩm khó chịu như cũ.Không thể nghĩ nữa, không thể nghĩ nữa, cô hẳn là nền nghĩ nhiều về chế tác quảng cáo như thế nào -- cùng Từ Tử Bội, thậm chí là hợp tác Lãnh Tư Thành như thế nào.Thời điểm Lãnh Tư Thành trở về phòng, Cố Thanh Thanh đã nằm xuống nghỉ ngơi.Anh nhìn thấy Cố Thanh Thanh còn nằm ở bên mép giường, nghiêng thân ngủ, giống như lại xoay người