Cố Thanh Thanh lại có thể đánh cô?Sao cô ta dám đánh cô? Sao cô ta có thể đánh cô?Là Cố Thanh Thanh kia!Cố Thanh Thanh đối diện, thay đổi thần sắc vốn là bình tĩnh lãnh đạm, lập tức khí thế bức người!Đôi mắt của cô sắc bén, tiến lên một bước dài, tựa hồ áp lực như núi nháy mắt đè ép lại đây!Từ Tử Câm chưa từng gặp qua Cố Thanh Thanh như vậy! Ở trong ấn tượng của cô ta, Cố Thanh Thanh vĩnh viễn là kia một phế vật an tĩnh hèn mọn lại nhút nhát, bị người mắng chết cũng sẽ không cãi lại .Nhưng không nghĩ tới……Nhưng Từ Tử Câm rốt cuộc cũng không phải là Thẩm Á Đình, sẽ thật sự bị cô dọa sợ. Dưới cơn sững sốt, cô ta cũng tiến lên: “Cô lại có thể dám đánh tôi!”“Tôi đánh cô thì thế nào? Cô mắng ba tôi, tôi chính là muốn đánh cô!”Nói cô cái gì, nói cô vô năng vô dụng, không được Lãnh Tư Thành thích, bảo cô thoái vị nhường hiền, cô nhiều nhất là nghẹn hỏa ở trong lòng.Nhưng nếu, dám nói đến người nhà và bạn bè của cô, đặc biệt là người cha cô yêu nhất, cô nhất định sẽ không tha thứ cho cô ta!“Tôi nói cho cô biết, Lãnh Tư Thành không yêu tôi thì sao? Anh ta thích chính là Từ Tử Bội thì lại làm sao? Một ngày tôi không ly hôn, cô ta liền vĩnh viễn là tiểu tam! Lãnh Tư Thành không yêu tôi, tôi cũng muốn mang danh hiệu ‘ Lãnh phu nhân ’ trên đỉnh đầu cho đến chết! Để chị gái cô đời này cũng không gả đến nhà họ Lãnh được, để cho nhà họ Từ các người, đời này đều bị tôi đạp dưới chân! Nếu tôi thích, để chị gái cô giao lưu giao lưu với anh ta nhiều một chút cũng không có gì, nếu tôi không thích, sẽ làm thanh danh của chị gái cô quét rác trong một giây!”Từ Tử Câm giận dữ: “Cô dám! Hơn nữa, cô có quyền lực gì, anh Tư Thành muốn ly hôn, cô cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ly hôn!”“Tôi có cái gì không dám!” Cố Thanh Thanh nháy mắt bạo nộ, “Tôi nói cho cô biết, Lãnh Tư Thành không thích tôi không quan trọng, ba mẹ anh ta thích tôi làm con dâu của bọn họ là được! Tôi chỉ cần không muốn thành toàn anh ta và Từ Tử Bội, đời này anh ta cũng đừng tính toán ly hôn!”Cố Thanh Thanh nói xong, lại tiến lên một bước, giày cao gót “cộp” một tiếng trên mặt đất, cô giương cằm lên, đáy mắt bắn ra ánh sáng lạnh sắc bén, lại một tiếng lạnh lẽo: “Tránh ra!”Một tiếng nói này của Cố Thanh Thanh khí thế rộng rãi, có lẽ là bước chân cô đi về phía trước quá vang, Từ Tử Câm thật đúng là bị cô bức lui nửa bước!Từ Tử Câm lui về phía sau, Cố Thanh Thanh cũng không có nhiều chú mục với cô ta, trực tiếp đụng phải, sau đó lập tức móc thẻ công ra quét mở cửa an toàn ra, vào văn phòng!Từ Tử Câm bị đụng đến lùi lại vài bước, tay vịn tường mới ổn định được thân hình, quay đầu, nhìn Cố Thanh Thanh đã quét thẻ đi vào, lại có thể hoàn toàn không để ý tới cô ta!Từ Tử Câm vừa kinh vừa giận. Phẫn nộ đến không cần phải nói, nhưng kinh ngạc, là cô ta phát hiện, Cố Thanh Thanh lại có thể dám nói chuyện với mình như vậy, không biết xấu hổ như thế, lý do còn ngang ngược như thế!Nhưng trong lòng, ẩn ẩn còn có một chút cảm giác khó lòng giải thích!Giống như, ở trong nháy mắt kia, Cố Thanh Thanh đã thay đổi khí thế cường đại, đến cô cũng có không hề bỏ ở trong mắt!Không xem cô ở trong mắt, sao có thể?Từ Tử