Bên này, tâm tình tốt hiếm có của Cố Thanh Thanh bị giẫm hẫm bét rồi. Bên kia, Lãnh Tư Thành cũng vậy.Anh vội sắp lật trời, Từ Tử Câm còn cố ý tìm tới cửa: “Anh Tư Thành!”Lần trước cô ta xông qua đại sảnh Lãnh thị, tiểu thư lễ tân nhớ rõ cô ta.Hơn nữa Từ Tử Bội cũng ở trên lầu, gọi điện thoại cho chị gái, lúc này mới có thể thông suốt tới cửa.Lãnh Tư Thành nhíu mày, không muốn để ý cô ta.Anh vừa mới họp xong, mới vừa an bài tốt nhiệm vụ đi châu Âu, công việc trong tay còn rất nhiều, nào có thời gian quản Từ Tử Câm tố khổ?Từ Tử Câm nói: “Hai ngày này, Chi Ninh vẫn luôn mất hồn mất vía, gọi anh ấy thì anh ấy cũng không đáp lại. Tụi em đều sắp kết hôn, nhưng anh ấy vẫn luôn còn nghĩ tới tiện nữ kia……”Đôi mắt Lãnh Tư Thành đột nhiên hung tàn, Từ Tử Câm cũng ý thức được cái gì đó. Cho dù lại oán hận Cố Thanh Thanh hơn nữa, cũng không thể không thay đổi giọng điệu: “Anh Tư Thành, anh nói em nên làm cái gì bây giờ?”Ánh mắt Lãnh Tư Thành đạm mạc nhìn cô ta một cái.Nếu chỉ là tâm sự thiếu nữ của cô ta, anh quản cũng lười đến quản. Nhưng nếu đề cập đến Nhiếp Chi Ninh, đặc biệt là Cố Thanh Thanh, vậy không thể không suy nghĩ nhiều.Anh nghĩ nghĩ, sau đó gọn gàng dứt khoát hỏi: “Cô và Nhiếp Chi Ninh, từng lên giường chưa?”Một câu