Cô còn muốn nói, cô ghen ghét Từ Tử Bội, về sau anh có thể rời xa Từ Tử Bội, cũng đừng làm việc với cô ta sao?Nhưng lời nói đến bên miệng, cô lại đều không nói nên lời.Lãnh Tư Thành chợt nhìn về phía cô, ánh mắt có chút sâu thẳm: “Ý của em là, bào anh đều đuổi bọn họ, hoặc là không bao giờ tiếp xúc, em liền từ chức ở Húc Dật?”“Tôi……” Không có những người phụ nữ này, còn có thể có những người khác a! Lãnh Tư Thành thay đổi mười hai người bạn gái, mỗi một người anh đều muốn xử lý như vậy sao? Cho dù đều xử lý, có thể bảo đảm -- về sau sẽ không lại có người như vậy xuất hiện?Lãnh Tư Thành nhìn cô hơi hơi thấp đầu, vốn một thân gai lập tức thu liễm lên, tựa như con nhím nhỏ bị nhổ gai cả người, chỉ lộ ra cái bụng mềm mại.Có vẻ rất ủy khuất.Anh thở dài, chậm rãi đi tới, vươn cánh tay, nhẹ nhàng ôm cô.Cố Thanh Thanh có chút giãy giụa, nhưng mà, lại giãy giụa không thoát trói buộc của Lãnh Tư Thành, chỉ có thể vùi ở trong lòng ngực của anh.Bờ biển, hơi có gió thổi qua, thổi rối loạn sợi tóc Cố Thanh Thanh, mang đến vị mặn của biển.Nơi này là bờ cát tư nhân của làng du lịch xa hoa, đám người kia đang ở bữa tiệc, không ai đi ngang qua. Hai người bọn họ ở bờ