Chỉ là ở cùng một chỗ với Lãnh Tư Thành, cô vẫn là có chút không được tự nhiên.Đứng ở bờ biển, xa xa nhìn lại, không trung đã lộ ra mặt trời, gió biển thổi phất, tầng tầng lớp lớp mây trắng cuồn cuộn.Đạo diễn nhìn nhìn màn trời, cau mày: “Không có thời gian, cảnh diễn hôn, cần thiết phải một lần liền qua! -- các bộ phận chuẩn bị, 1-2-3, action!”Cố Thanh Thanh còn ngốc ngốc đứng ở tại chỗ, mà khi Lãnh Tư Thành tới gần, nhìn con ngươi màu hổ phách của anh, có ảnh ngược của mình, đôi mắt của cô không tự chủ được chuyển theo anh, cầm lòng không đậu buông lỏng rụt rè, buông lỏng khẩn trương, giống như là động đen, mãnh liệt hấp thụ tất cả cảm xúc của cô, tất cả tư tưởng, tất cả hết thảy!Ánh mắt xen lẫn cùng một nơi, hô hấp đan xen ở bên nhau, nhịp tim đan xen ở bên nhau, đến suy nghĩ, cũng muốn đan xen cùng một chỗ!Môi của Lãnh Tư Thành, cũng nhẹ nhàng dán lên vào lúc này.Mà liền ở một khắc này, ánh mặt trời sáng ngời, mặt trời bay lên từ mặt biển!Mặt trời như là một cô gái nhỏ thẹn thùng, ở bên trong tầng tầng sóng biển ngượng ngùng dò ra một đầu đỏ rực. Tuy rằng chỉ là thẹn thùng nửa che nửa lộ, nhưng là, ánh sáng sáng mờ nơi chân trời, cùng với biển rộng xanh lam, bờ cát mịn mềm, đá ngầm ngăm đen, còn có cô đảo cách bờ biển không xa--Nhưng mà hết thảy hết