Nhìn hoa đào nở khắp đồi núi, yêu mến của cô cũng giống như là cỏ dại sinh trưởng tốt, lập tức thổi quét tất cả suy nghĩ của cô!Nhưng mà.Chờ khi xe tới nhà họ Từ, cô xuống xe, trên mặt có chút hồng hồng, cúi đầu búi búi tóc đẹp, không dám nhìn anh. Còn chưa nói tiếng “Cảm ơn”, Từ Tử Câm liền từ trong nhà lao ra, cao hứng phấn chấn kéo cánh tay anh làm nũng: “Anh Tư Thành, sao giờ anh mới đến? Chị Tử Bội đã chờ anh rất lâu!”Vừa lôi kéo anh đi, vừa đụng phải cô một chút, đẩy cô ra.Hóa ra anh lại đây, không phải vì đưa cô, mà là tới xem Từ Tử Bội.----Lúc này cũng là giống nhau, Lãnh Tư Thành lên xe trước, Từ Tử Bội cũng ngồi xuống ghế sau theo, dựa theo yêu cầu kịch bản, một bàn tay ôm eo tinh tráng của anh: “Thật không nghĩ tới, em còn có cơ hội ngồi ở ghế sau xe của anh.”Lãnh Tư Thành không để ý tới, không đợi cô ta ngồi ổn, liền lập tức dẫm xuống.Từ Tử Bội hoảng sợ, theo bản năng ôm sát anh. Lãnh Tư