Đôi mắt Lãnh Tư Thành đột nhiên chợt hung tàn, giỏi cho một Lâm Chu Dật! Lại có thể châm ngòi ly gián!Lâm Chu Dật chuyển biến tốt liền thu, “Hôm nay tiến trình quay chụp còn rất gấp. Anh họ có chuyện nói ngắn gọn, nhưng ngàn vạn đừng chậm trễ thời gian a.”Ánh mắt Lãnh Tư Thành sắc bén, còn muốn nói gì đó, Lâm Chu Dật đã trước một bước đi ra cửa phòng. Anh híp tròng mắt lại, tiến lên hai bước đi đến bên người Cố Thanh Thanh. Sau khi nhìn cô một lúc lâu, chợt mở miệng: “Vì sao không ăn sáng?”Cố Thanh Thanh không nghĩ tới, anh lại có thể sẽ hỏi chính mình vấn đề này, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người: “Tôi…… Không muốn ăn.”Nơi làm bữa sáng đối diện đường cái bọn họ đóng phim. Chỉ cần vừa nhấc đầu là có thể nhìn thấy anh đạp xe chở Từ Tử Bội tới tới lui lui, cô đâu nuốt trôi được!Lãnh Tư Thành hơi hơi nheo tròng mắt lại: “Vậy vì sao em muốn đơn độc ở cùng Lâm Chu Dật?”Cố Thanh Thanh có điểm kỳ quái: “Tôi chỉ là giúp anh ta lấy chút đồ vật lại đây. Đây là công việc.”Hơn nữa, cô thật sự không muốn nhìn thấy bộ dáng anh và Từ Tử