Có lẽ là cô ta vừa mới động thân ra, cho dù không thể giúp đỡ được, lại cũng làm Lãnh Tư Thành thoáng đổi mới với cô ta, nghe vậy gật gật đầu, tiếp nhận cà phê của anh.Hai người đứng ở bên ban công, từng cơn gió nhẹ thổi qua, thổi phất sợi tóc của hai người lên. Từ Tử Bội quay đầu liếc mắt nhìn Lãnh Tư Thành một cái, ba năm sau, anh rút đi ngây ngô, tăng thêm trầm ổn cùng khí chất như nặng như nhẹ của người đàn ông , có vẻ càng thêm mê người.Một câu không khỏi thốt ra: “Tư Thành, trong lòng anh…… Có phải có người hay không?”Thật ra cô vẫn luôn muốn hỏi vấn đề này.Ở thời điểm đại học muốn hỏi, ở thời điểm đính hôn muốn hỏi, ở thời điểm anh cự tuyệt chính mình làm bạn cũng muốn hỏi, mà hiện tại -- cô liền càng muốn hỏi!Thật ra cô rất kỳ quái, rốt cuộc Lãnh Tư Thành là người như thế nào. Ở thời đại học, bên người Lãnh Tư Thành gần như không có bất kỳ một cô gái nào, cũng không có bạn gái. Có thể nói, chính mình là một người thân cận duy nhất với anh.Nhưng ba