Tay anh khô ráo, ấm áp, khớp xương rõ ràng, mu bàn tay lại hơi có chút thô ráp, lại mang đến cảm xúc làm cô hơi hơi tê rần thật nhỏ.Một người đã tử vong, còn có thể cảm giác được độ ấm, ẩm ướt và xúc cảm sao?Cô ngơ ngác nghiêng đầu bình tĩnh nhìn Lãnh Tư Thành, tròng mắt Lãnh Tư Thành tĩnh đạm, mặt ngoài cũng không có bao nhiêu cảm xúc, chỉ là bàn tay to, vẫn là nhẹ nhàng vuốt ve ở trên mặt Cố Thanh Thanh một chút.Có lẽ là bởi vì mặt cô quá lạnh, tay anh quá nóng, lại hoặc là, là đầu cô rót quá nhiều nước, hư rớt. Cố Thanh Thanh không tự chủ được hướng tới ấm áp, khuôn mặt như là mèo, cọ cọ ở lòng bàn tay anh.Mặt cô nhẹ nhàng cọ một chút, tròng mắt Lãnh Tư Thành híp lại. Có lẽ là kết hôn ba năm, anh chưa từng thấy qua Cố Thanh Thanh như vậy, ánh mắt nhấp nháy, sắc mặt tái nhợt, biểu tình không muốn xa rời.Lãnh Tư Thành nhịn xuống nội tâm rung động mãnh liệt, quay đầu lại nhìn nhìn bác sĩ: “Cô ấy thế nào?”Giọng