Lãnh Tư Thành một đường ở phía trước, Lâm Chu Dật đi theo, tới trong vườn hoa rồi, Lãnh Tư Thành mới dừng bước chân, Lâm Chu Dật nhìn nhìn chung quanh, còn cười: “Đây chính là địa phương tốt nguyệt hắc phong cao, giết người diệt khẩu. Anh họ anh nói phải không?”Lãnh Tư Thành đứng yên bước chân, lạnh lùng quay đầu lại nhìn anh ta, Lâm Chu Dật vẫn trên mặt mang theo tươi cười như cũ. Tuy rằng vừa rồi nói nói vậy, nhưng tựa hồ một chút cũng không có để ý. Ánh mắt băng băng lãnh lãnh, nhìn anh ta từ trên xuống dưới vài lần, nhìn đến khi Lâm Chu Dật thậm chí đều cho rằng, Lãnh Tư Thành muốn tìm anh ta tính sổ, không chừng muốn đánh anh một trận, đột nhiên --“Cảm ơn.” Trong miệng Lãnh Tư Thành nhảy ra hai chữ này, Lâm Chu Dật hoảng sợ, thậm chí càng thêm làm anh giật mình hơn là trực tiếp vung nắm tay!Lãnh Tư Thành anh ta đang làm cái gì? Sao sẽ đột nhiên nói ra hai chữ này? Có phải anh ta có tính toán gì không?Chẳng lẽ thật sự thừa dịp nguyệt hắc phong cao, một gạch đánh chết anh, hủy thi diệt tích?“Mặc kệ anh là xuất phát từ mục đích gì, mặc kệ anh có nguyên nhân gì, buổi chiều anh lao ra đi cứu vợ của tôi, tôi ở chỗ này nói tiếng cảm ơn.” Giọng nói Lãnh Tư Thành thực đạm, đến biểu tình đều thực bình tĩnh, nhưng là anh lại có thể dùng giọng nói lãnh đạm như vậy, trầm