“Giải trừ hôn ước liền giải trừ hôn ước, ai sợ ai!” Từ Tử Câm hừ một tiếng, tức giận bất bình xông ra ngoài!“Tử Câm!” Từ Tử Bội nhìn em gái một mình tức giận bừng bừng chạy ra bên ngoài, lập tức nóng nảy, quay đầu lại, nhìn thấy bộ dáng Nhiếp Chi Ninh cũng không muốn đuổi theo ra, có điểm sinh khí lại có điểm sốt ruột: “Chi Ninh, mặc kệ nói như thế nào, Tử Câm đều là một cô gái, con bé buổi tối khuya một mình bị cậu chọc tức chạy đi, nếu xảy ra chuyện thì phải làm sao bây giờ?”Nhiếp Chi Ninh bị cô vừa nói như vậy, cũng hơi hơi nhíu nhíu mày, nghĩ nghĩ, vẫn là nhấc chân bước ra ngoài đuổi theo cô ta.Nhìn thấy Nhiếp Chi Ninh đuổi theo ra ngoài, Từ Tử Bội cũng đuổi ra theo, còn phát động trợ lý của cô chuẩn bị tìm người.----Ngày hôm sau.Lãnh Tư Thành là bị một cuộc điện thoại đánh thức, anh vừa tiếp điện thoại, bên trong chính là tiếng khóc của Từ Tử Câm: “Anh Tư Thành, làm sao bây giờ, Nhiếp Chi Ninh muốn chia tay với em!”Lãnh Tư Thành hơi hơi nhíu mày, xem anh là người bạn của chị em phụ nữ phải không? Chút chuyện rắm gì cũng tìm anh?Hơn nữa tối hôm