“Đây là chuyện gì xảy ra?” Lãnh Tư Thành mặt âm trầm, nện bước nhanh hơn vài, bước nhanh đi về phía bọn họ. Cũng may mà Lãnh Tư Thành bình thường chính là một gương mặt băng sơn, trên mặt cơ bản nhìn không ra biểu tình, giọng nói chuyện cũng là lãnh lãnh đạm đạm, không phải cẩn thận nghe, hoàn toàn nghe không hiểu bất kỳ cảm xúc gì trong giọng nói của anh.Lâm Chu Dật nhìn nhìn anh, lại nhìn nhìn phóng viên phía sau anh, nhìn nhìn lại Cố Thanh Thanh trước mặt có chút dại ra, cười: “Đương nhiên là muốn biểu đạt tình yêu của tôi với cô ấy!”Nghe câu nói như thế, sắc mặt Lãnh Tư Thành càng thêm âm trầm, mà Cố Thanh Thanh lại như là đã chịu kinh hách quá độ, lập tức quay đầu nhìn về phía anh ta!“Nhận thức em thời gian dài như thế, tôi vẫn luôn bị em hấp dẫn thật sâu. Từ lần đầu tiên nhìn thấy em, ánh mắt tôi liền không tự chủ được dừng ở trên người của em. Ngày hôm qua em xảy ra nguy hiểm, tôi nhảy xuống biển cứu em trước tiên. Ở lúc ấy, tôi mới rõ ràng biết được tâm ý của mình. Tôi sợ hãi em xảy ra chuyện, càng hy vọng có thể lưu tại bên cạnh em chiếu cố em. Tôi không cầu em tiếp nhận tình yêu của tôi, tôi chỉ hy vọng có thể truyền lại cho em tâm ý của tôi.”Lâm Chu Dật nói, cưỡng chế nhét bó hoa hồng