Nếu chỉ là Từ Tử Câm bởi vì chuyện khác phiền anh, anh tuyệt đối sẽ không để ý. Nhưng nếu chuyện này là bởi vì Nhiếp Chi Ninh…… Kia anh liền không thể không quản!Vô luận như thế nào anh cũng không muốn để Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh tách ra, để anh ta có cơ hội tiếp tục tiền duyên với Cố Thanh Thanh, tuyệt đối không thể!Cúp điện thoại, đôi mắt Cố Thanh Thanh hơi hơi vừa nhấc: “Anh muốn đi qua?”Giọng nói của cô thực nhẹ, trong mắt nhấp nháy nhấp nháy, tựa hồ có lời gì đó muốn nói, rồi lại nói không nên lời.Lãnh Tư Thành “ừ” một tiếng, hiện tại trong lòng anh có chút loạn, đã hối hận, vừa rồi anh nhất thời bị đố kỵ xông choáng đầu óc, thốt ra câu nói kia, nhưng lời nói đến bên miệng, lại không biết nên mở miệng như thế nào.Anh nhìn khuôn mặt nhỏ hơi thấp của cô, nửa ngày mới mở miệng: “Thanh Thanh.”Giọng nói có điểm nặng nề, có điểm khàn khàn, như là một ly cà phê đen đặc biệt nồng đậm, có một loại hương khí mùi thơm ngào ngạt đến ảo giác hơi đắng.Cô hơi hơi ngẩng đầu, mới vừa nhìn thẳng khuôn mặt anh, Lãnh Tư Thành liền nhẹ nhàng đi lên, ngón tay, nhẹ