Biệt thự số hai trong khu biệt thự.Từ Tử Bội đều đuổi hết nhân viên công tác đi, phòng khách biệt thự to lớn, chỉ còn lại có vài người.Phòng khách ranh giới rõ ràng chia làm hai đám người. Một bên là Từ Tử Câm và ba mẹ cô, cùng với ba mẹ Nhiếp Chi Ninh. Mà bên kia, chỉ có Nhiếp Chi Ninh lẻ loi một người.Không bao lâu, Nhiếp Thế Trạch nhíu nhíu lông mày ngồi ở trên sô pha: “Chi Ninh, con quỳ xuống cho ta!”Nhiếp Chi Ninh ngước mắt, sắc mặt thực bình tĩnh, thật sự đứng ra, quỳ gối trong đại sảnh.Nhiếp Thế Trạch nói: “Chi Ninh, con nói, con không muốn từ bỏ hôn sự này.”Ai biết, Nhiếp Chi Ninh vừa mới quỳ thẳng dáng người, lại lắc đầu: “Không, con không muốn.”Nháy mắt, mấy người nhà họ Từ trong biệt thự liền bạo tẩu!Lúc đang phẫn nộ, chuông cửa biệt thự vang lên, là Lãnh Tư Thành tới.Từ Tử Câm lập tức như là bắt được cọng rơm cứu mạng lao ra ngoài: “Anh Tư Thành!”Cửa lớn vừa mở, Lãnh Tư Thành đứng ở cạnh cửa, nhìn Từ Tử Câm xông tới, giơ tay chính là một cái tát!Từ Tử Câm không nghĩ tới, Lãnh Tư Thành giơ tay chính là một cái tát! Cả người cô bị anh đánh ngốc, nghiêng ngả lảo đảo lui về phía sau, tay chống đỡ cái bàn, còn kéo ly dĩa chén bát trên bàn rơi một mảng lớn, choang choang vỡ nát đầy đất, cô thật vất vả mới ngồi vào trên ghế, không thể tin tưởng nhìn anh!Tối hôm qua cô đã bị Lãnh Tư Thành quăng