“Tôi…… anh…… Chúng ta như vậy không tốt.” Cô cắn môi dưới, rũ mi mắt xuống, không muốn nhìn anh. Đầu óc cô cũng có chút hỗn loạn, nhưng là, theo bản năng cảm thấy, bọn họ không thể làm như vậy! Ít nhất, thời điểm ở bên ngoài có người ở đây, bọn họ không thể làm như vậy!“Có cái gì không tốt? Chúng ta là vợ chồng, Thanh Thanh --”Cố Thanh Thanh chợt ngẩng đầu, nhìn mặt anh! Này vẫn là lần đầu tiên cô nghe được, Lãnh Tư Thành gọi tên cô! Không phải cả tên lẫn họ kêu cô “Cố Thanh Thanh”, cũng không phải lạnh lùng mà hài hước kêu cô “Lãnh phu nhân”, mà là kêu cô “Thanh Thanh”, tên của cô!Đồng tử màu hổ phách của anh, giống như có một loại ma lực, đều hấp dẫn tất cả cảm xúc của cô vào, làm cô không tự chủ được muốn tới gần!Trong lúc hoảng hốt, cô cũng quên mất bên ngoài có người, chỉ cảm thấy thân mình mềm nhũn, đầu choáng váng, thậm chí cả người đều không tự chủ được rơi xuống, lại vươn tay tới leo lên trên cổ anh, như muốn cự tuyệt cái gì, rồi lại đang vẫn luôn hi vọng anh tới gần!Mà ở lúc này……“Cốc cốc cốc” bên ngoài, Trương Dư Hi