“Anh cũng không ngăn cản em a.” Lãnh Tư Thành chậm rãi tới gần, chính là loại tới gần không nhanh không chậm này, làm cô càng là có loại xúc động muốn khóc!Nghe được âm thanh, một đám người đều phải rời đi, Cố Thanh Thanh đều sắp tuyệt vọng: “Anh để em đi ra ngoài a…… Bọn họ đều phải đi rồi!”“Rầm! --” một tiếng thật mạnh, cửa phòng đóng lại, tất cả mọi người đi ra ngoài. Khóe môi mỏng mềm của Lãnh Tư Thành hơi câu, lông mày đen hơi hơi nhướng lên: “Nếu người vướng bận đều đi rồi…… Không bằng, chúng ta dứt khoát tiếp tục?”Ai muốn tiếp tục! Cố Thanh Thanh vừa mới ngước mắt trừng anh một cái, vừa rồi Lãnh Tư Thành còn bộ dáng như gần như xa , trong nháy mắt liền nhích lại gần, cánh tay thon dài ôm eo mềm nhỏ của cô, lập tức ôm cô lên!Có lẽ là động tác của anh quá nhanh, Cố Thanh Thanh hoảng sợ, lập tức vươn tay ôm cổ anh, chân cũng không tự chủ được câu lấy anh, thân thể cũng dính sát vào gần, sợ bị anh buông tay một cái sẽ ngã xuống!Lãnh Tư Thành nâng thân mình cô bế cô lên, Cố Thanh Thanh giống như là một con gấu koala treo ở trên người anh. Anh hơi hơi cúi đầu, nhìn nhìn cái ly bị ném vỡ, sợ chân cô dẫm mảnh sứ