Lúc người đang khẩn trương, sẽ thường thường có thể nghe được các loại gió thổi cỏ lay bên ngoài. Lâm Chu Dật và Nhiếp Chi Ninh thực mau phóng nước xong rồi, nhấc quần lên, cài kim loại cạch một tiếng, rồi sau đó, hai người lại đi về phía bồn rửa tay, vặn vòi nước ra.Dòng nước “ào ào” vang lên, mà Lâm Chu Dật, cũng cười nhìn về phía Nhiếp Chi Ninh: “Nhiếp tiên sinh, nghe nói, anh và Cố tiểu thư từng kết giao qua?”Trong cửa ngoài cửa, Nhiếp Chi Ninh, Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh đồng thời cả kinh! Nhiếp Chi Ninh nghi hoặc ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh ta một cái, Lâm Chu Dật cũng cười: “Không cần để ý, tôi không có ý khác. Cố tiểu thư là nhân viên Húc Dật chúng tôi, cô ấy rất có năng lực, công việc cũng phụ trách nghiêm túc. Tôi thực thưởng thức cô ấy, cũng thực thích cô ấy.”Mấy chữ cuối cùng rơi xuống, Lãnh Tư Thành chợt hạ miệng, dùng sức cắn vành tai Cố Thanh Thanh một cái, thiếu chút nữa cắn cô kêu ra tiếng! Cô ngước mắt, tròng mắt hơi nước mênh mông căm giận trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thành, giống như đang lên án hành vi ác động vừa rồi của anh!Cô phẫn nộ, Lãnh Tư Thành cũng đồng dạng. Anh thậm chí hận không thể đánh mông cô vài cái! Suốt ngày đều trêu chọc đào hoa cho anh thì còn, còn đều là chút đào hoa nát!Bên ngoài, Nhiếp Chi Ninh đóng vòi nước lại, nghe vậy khẽ nhíu