Ánh mắt Cố Thanh Thanh càng là mê ly, tựa hồ cũng không hiểu rõ muốn phát sinh cái gì. Chỉ là thực mau, cô chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, âm thanh sắp kêu ra tới, bị Lãnh Tư Thành chận ở trong miệng, anh cũng duỗi tay bắt lấy cổ tay cô, khiến cô không thể phát ra bất kỳ tiếng vang gì……Cô còn muốn giãy giụa, chính là lấy trạng thái cô lúc này, hoàn toàn không thể làm ra “Phản kháng” hữu hiệu.Hiện tại bảo Lãnh Tư Thành buông tay, anh cũng sẽ không lại buông tay! Cho dù phía trước là vách đá, anh cũng sẽ không chút do dự nhảy xuống, lại phong bế khóe môi cô lần nữa, để tất cả sung sướng và thống khổ của cô, đều không cho người ngoài nghe được một câu……----Cùng thời khắc đó, trong một phòng bao xa hoa.“Có lời gì, cô nói trước đi.” Nhiếp Chi Ninh hơi hơi nhíu mày, quay đầu liếc mắt nhìn Từ Tử Câm một cái.Từ Tử Câm trước ngồi ở trên sô pha, đặt chai bia kia của mình tới trên bàn trà, vỗ vỗ vị trí bên người: “Chi Ninh, ngồi đi.”Nhiếp Chi Ninh không có đi qua ngồi xuống, mà là ngồi ở trên sô pha gần cạnh cửa , nhìn khóe miệng Từ Tử Câm hơi hơi kéo.Hai người nhất thời nhìn nhau không nói