Lãnh Tư Thành còn bình tĩnh nhìn nhìn cô, ngón tay thu về, lại có thể cởi bỏ từng viên cúc áo ngủ của anh. Áo trên vừa cởi, trên vai, trên ngực anh, khắp nơi đều là từng đạo vết cào, thậm chí chỗ cong nơi cổ của anh, còn có một vết trăng tròn -- giống như dấu cắn, bên cạnh đã kết vảy, hiển nhiên là bị cắn chảy máu.Lãnh Tư Thành vừa nhấc mí mắt, lại lần nữa nhìn về phía cô, lần này đến khóe môi đều hơi hơi gợi lên: “…… Răng cũng không tồi.”“Oanh” một tiếng, cả khuôn mặt Cố Thanh Thanh đều thiêu đến đỏ bừng!“Này không phải em!” Cố Thanh Thanh lập tức lắc đầu, đánh chết cũng không thừa nhận, chính mình lại có thể làm ra loại chuyện này!“Không phải em?” Đỉnh mày Lãnh Tư Thành nhẹ nhàng nhướng nhướng, tiến lên một bước, tới gần phía cô, bức bách cô lui về phía sau một bước, chân cong va chạm, ngồi ở mép giường.Trên thẩn thể màu mật ong tinh tráng của người đàn ông ngang dọc đan xen vết cào dấu cắn, một chút cũng không khó coi, ngược lại nhiều thêm vài phần dụ hoặc khác: “Vậy em muốn hé miệng thử lại một lần hay không -- nhìn xem có thể đúng với dấu răng của em không?”Thân thể anh áp xuống, cô liền buộc lòng phải lui về phía sau. Cho dù biết, người đàn ông trước mặt lãnh tâm lãnh phổi, không để bất kỳ người phụ nữ nào vào mắt, có lẽ cô so với phụ nữ ba tháng đổi một lần kia, nhiều hơn một thân phận “Lãnh phu nhân”,