Không khí giữa hai người nháy mắt liền đứt, đặc biệt là Cố Thanh Thanh, như là rốt cuộc tìm được rồi một cửa đột phá có thể thoát đi anh -- càng là thoát đi chính mình, lập tức bò ra tới: “Có người!”“Có người nào!” Lãnh Tư Thành hung hăng nhíu mày. Người đều bị anh đuổi đi rồi, ngàn tính vạn tính, không tính trúng di động của anh!Di động vẫn luôn vang, Lãnh Tư Thành lập tức đứng dậy, xốc chăn lên, lấy điện thoại từ trong túi anh ra, xem cũng chưa xem, trực tiếp duỗi tay ra ấn phím tắt máy di động của anh.Ngay sau đó anh lập tức chui vào trong chăn, cả quá trình đều không vượt quá năm giây, Cố Thanh Thanh nhìn đến thậm chí cũng không cảm thấy anh từng đi ra ngoài.“Anh không nhìn xem sao? Có lẽ là chuyện quan trọng.”Đôi mắt Lãnh Tư Thành hơi trầm xuống: “Đây là chuyện quan trọng.”Hiện tại ai cũng không có quan trọng bằng chuyện này! Anh ngược lại không dễ dàng bố trí tốt mọi chuyện, nếu đám thuộc hạ kia của anh còn không hoàn thành, vậy mời bọn họ làm gì, trực tiếp đi bộ phận hậu cần quét rác không phải xong rồi sao!Sau khi trở về từ KTV, hai người lại không có thời gian tiếp xúc. Anh nằm mơ đều nghĩ đến bộ dáng ngày đó Cố Thanh Thanh nhiệt tình như vậy, chủ động như vậy -- tối hôm qua cô thật vất vả đáp ứng nguyện vọng sinh đứa bé của mình rồi, lúc này, anh đâu còn có thể buông tha cô?Chợt nghĩ tới cái gì đó, lập tức từ trong bao công văn bên cạnh, cầm một hộp “bao bảo hộ” ra tới.Lại nói tiếp, buổi tối ngày đó