Ngược lại bị Từ Tử Câm nhìn thấy, kêu một tiếng: “Anh Tư Thành.”Bên cạnh, Từ Tử Bội và Nhiếp Chi Ninh cũng nghe được, xoay người lại đây: “Tư Thành / học trưởng.”Tốc độ bước chân của Lãnh Tư Thành không đổi, thậm chí đến đôi mắt cũng chưa từng nhìn về phía bọn họ.Từ Tử Bội và Nhiếp Chi Ninh chạy tới, ngăn ở trước mặt anh, anh mới dừng bước chân lại, mí mắt cũng không nâng một chút, thực có lệ “ừ” một tiếng.Anh làm sao có thời giờ dây dưa với bọn họ! Chuyện tối hôm qua không thành, chính là bởi vì không có bao bảo hộ! Hiện tại đồ nơi tay anh, hận không thể ở thêm với cô vợ nhỏ của mình một chút, làm sao có thời giờ ứng phó bọn họ.Anh không thích nói chuyện, Nhiếp Chi Ninh cũng không thích nói chuyện, bình thường Từ Tử Câm vẫn luôn thực hoạt bát lảm nhảm, có lẽ là bởi vì chột dạ, sau khi gọi anh một tiếng liền ngậm miệng lại, đến tiểu Wales bình thường hoạt bát hiếu động nhất quán, cũng im lặng.Từ Tử Bội là một nhân vật bát diện linh lung, vừa lúc bọn họ cũng là chạy tới một nửa lộ trình, vì thế nói: “Chạy thời gian khá dài, Tư Thành hẳn là không ngại, chúng ta đi xin ly nước uống đi.”Lãnh Tư Thành dừng lại bước chân, nghiêm túc nhìn nhìn bọn họ,