Nhìn Từ Tử Câm quỳ gối trước mắt, cho dù mẹ ruột ở một bên cũng không thể cứu lại vận mệnh -- hết thảy hết thảy này, cực kỳ tương tự với mình sáu năm trước?Hiện tại, cô không bao giờ còn là Cố Thanh Thanh có thể mặc người khi dễ kia nữa, cũng không cần cúi đầu vì bất luận kẻ nào!“Đây là Tử Câm hiểu lầm, em chưa từng có nghĩ tới muốn phá hư hôn nhân của các người.” Từ Tử Bội lập tức ra tới giải thích.“Không sao cả.” Lãnh Tư Thành cũng không chút khách khí thừa nhận, “Chính cô muốn làm tiểu tam, đừng ăn vạ trên đầu tôi. Chớ quên, năm đó là ba cô tự mình tới cửa lui thân.”Nhắc tới chuyện từ hôn năm đó, có hàn khí nhè nhẹ, để lộ ra từ trong giọng nói của anh.“Là chúng tôi năm đó có mắt không tròng.” Từ Bá Tiên vừa nghe được anh nói những lời này, giống như trong nháy mắt già đi mười tuổi.Có đôi khi, kết thân cũng giống như làm buôn bán, cần ánh mắt tinh chuẩn và đầu óc bình tĩnh, nhưng là, càng cần sức phán đoán trác tuyệt hơn nữa.Năm đó Lãnh thị rung chuyển, cổ phiếu Lãnh thị trong một đêm bốc hơi một phần ba, còn đang liên tục rơi xuống.