Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Bù đắp thiếu sót mấy ngày nay


trước sau

Một câu, chặn họng Phương Trì Hạ.

Phương Trì Hạ ngạc nhiên nhìn Lạc Dịch Bắc bất ngờ.

Phương Trì Hạ không biết Lạc Dịch Bắc dùng nhiều tiền đấu giá bình hoa vì đưa cho Lạc Dịch.

Lạc Dịch Bắc liếc Phương Trì Hạ một cái, cởi cổ áo sơmi đi vào phòng tắm.

Lúc Lạc Dịch Bắc đi ra Phương Trì Hạ vẫn còn đứng ở chỗ cũ.

Lạc Dịch Bắc lẳng lặng nhìn chằm chằm Phương Trì Hạ một lát, nghĩ đến việc cô quan tâm đến Phí Tư Nặc, bực bội trong ngực. Đi qua, ngồi xuống không cho Phương Trì Hạ phản ứng cúi người hung hăng hôn lên môi Phương Trì Hạ.

Phương Trì Hạ bị đau, vung tay đánh "Lạc Dịch Bắc, anh làm gì vậy?"

"Bù đắp thiếu sót mấy ngày nay!" Lạc Dịch Bắc nặng nề ném ra một câu, không để ý Phương Trì Hạ kháng cự, cắn môi Phương Trì Hạ đau đến chết lặng. Động tác Lạc Dịch Bắc rất thô lỗ.

Phương Trì Hạ đánh không lại bất đắc dĩ mặc kệ Lạc Dịch Bắc muốn làm gì thì làm.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Lạc Dịch Bắc đã áo quần chỉnh tề, tia nắng ban mai bao phủ khuôn mặt tuấn tú phát sáng lập lòe.

Lạc Dịch Bắc đứng phía trước cửa sổ gọi điện thoại cho Bảo Bảo.

Phương Trì Hạ đến Lạc gia nhiều lần, nhưng rất ít gặp Bảo Bảo, ở nước ngoài ngược lại gặp nhiều hơn.

Phương Trì Hạ không biết Bảo Bảo ngoại trừ là thiên kim của Lạc gia, còn có thân phận khác không, nhưng cảm giác mỗi lần Bảo Bảo đi đâu, người bên cạnh đều bảo vệ rất cẩn thận, thân phận không tầm thường.

Lạc Dịch Bắc cũng không đề cập đến chuyện của Bảo Bảo, nên Phương Trì Hạ không rõ ràng lắm.

Bảo Bảo quanh năm ở nước ngoài, Lạc Dịch Bắc nhờ Bảo Bảo giúp một chút.

Bảo Bảo làm việc rất nhanh,
ngày hôm sau đã gởi cho Lạc Dịch Bắc một món đồ cổ.

Bình hoa bị Lạc Dịch Bắc vứt bỏ, Lạc Dịch Bắc cầm đồ Bảo Bảo đưa tới quay về Lạc gia.

Lạc Dịch Bắc đưa thứ đó qua, Lạc Dịch nhìn thấy cũng rất thích.

Nhưng vừa nghĩ tới lỗi của Phương Trì Hạ, sắc mặt lại đen thui “Thế nào? Vì con bé kia đến chuộc tội?"

Lạc Dịch Bắc liếc ông cố một cái, mặt không biểu tình nói một câu, "Cũng không phải cô ấy làm, chuộc tội cái gì chứ?"

Lạc Dịch tức giận dựng râu trừng mắt, “ Cháu, cháu..."

Lạc Dịch chỉ vào Lạc Dịch Bắch "Cháu” nửa ngày, cuối cùng nói một câu, “Còn chưa cưới, đã bao che như vậy?"

Lạc Dịch Bắc không phải giống như đang bảo vệ cho vợ mình sao?

Nhưng Lạc Dịch không nói ra.

“Cháu đã nói không phải cô ấy làm, với tính cách của cô ấy, đã làm nhất định sẽ nhận!" Lạc Dịch Bắc giải thích một câu rồi đứng lên "Không còn sớm nữa cháu đi đây."

Lạc Dịch Bắc quay người, đi ra ngoài. Lúc đi qua hoa viên, thình lình gặp Tô Nhiễm đang đi tới.

Lạc Dịch Bắc muốn rời đi, lại bị Tô Nhiễm gọi lại "Đợi một chút!"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện