Over The Knee - Qua Đầu Gối

Chương 11


trước sau



Anh nhìn thấy một bức tường trắng như mình mong muốn, không có bất kỳ màu săc sặc sỡ nào. Đèn bật sáng ngời, mỗi động tác của cô đều thu vào đáy mắt.

Camera lắc lư vài lần, cô tìm một điểm cố định rồi dựng di động vào đó.

Cô dựa lưng vào tường, ngồi quỳ trên tấm thảm màu vàng nhạt.

Khung hình được điều chỉnh chỉ quay từ ngực trở xuống, nhìn không thấy mặt cô.

"Như vậy có thể chứ?" Grace hỏi.

Âm thanh hơi trôi nổi, có lẽ do quá mức khẩn trương.

Nhưng ở đầu bên kia điện thoại, C lại im lặng một hồi lâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Trần Tư Nhung không thể nhìn thấy biểu cảm của người ở bên kia màn hình, khung hình chữ nhật chỉ một màu đen đã hạn chế khả năng phán đoán của cô đối với chủ nhân.

Vì thế chỉ có thể cho rằng anh đang hi vọng mình tiếp tục.

Sau đó Trần Tư Nhung lấy món đồ chơi mình vừa sử dụng ra, dùng khăn ướt cẩn thận lau sạch sẽ. 

"Vậy em sẽ bắt đầu nhé?"

Cô đưa món đồ chơi đến gần camera, còn đưa một bàn tay ra phía sau món đồ chơi để tránh bị chói sáng.

Trần Tư Nhung nhẹ bật cười sau đó lại kiềm chế lại.

Cô cảm thấy mình giống như cô chủ bán đồ tình thú online, đang nghiêm túc bán những món đồ chơi nhỏ bằng chương trình phát sóng trực tiếp.

Bật cười bởi ý nghĩ ngắn ngủi này,  phá vỡ sự căng thẳng yếu ớt trong lòng Trần Tư Nhung, nhưng C vẫn không mở miệng, điều này thực sự làm cho tâm lý áp lực của Trần Tư Nhung ít đi rất nhiều.

Vì vậy cảm xúc cũng bình tĩnh lại, từ tư thế ngồi quỳ, Trần Tư Nhung biến thành tư thế hai chân dang rộng. Đầu gối cô quỳ xuống gập lại, dạng hết mức có thể, cơ thể hơi cúi xuống, đôi vú mềm mại sẽ bị đè ép.

"Như vậy có thể không ạ?" Trần Tư Nhung hỏi.

Trên màn hình, toàn bộ môi âm hộ của cô đã được triển lãm, hơi lạnh trong không khí xâm chiếm càng nhiều, Trần Tư Nhung vô thức muốn khép chặt hai chân lại, nhưng cô đang khắc chế chính mình.

C vẫn như cũ không mở miệng nói gì.

Nhưng hành động đáng xấu hổ này đã khiến Trần Tư Nhung ướt át lần nữa.


Anh luôn biết cái nào được tính là hình phạt dành cho cô.

Vì không có cách nào thừa nhận áp lực đến từ cấp trên của mình, nên anh biết việc "mua cà phê cho sếp" chắc chắn sẽ khó khăn đối với cô. 

Vì thường xuyên đạt được khoái cảm trong lúc tự sướng, nên anh biết kìm nén việc đạt được cao trào là một cực hình đối với cô.

Trần Tư Nhung cảm nhận được C đang quan sát mình khi mở chân ra, bụng dưới của cô đã bắt đầu

lên men và co rúm lại.

Cô xác định anh đang nhìn chăm chú vào mình, nhưng cô không thể tìm thấy phương hướng của anh.

Giống như trong một căn phòng rộng nào đó, anh đang ngồi trong bóng tối, và ánh sáng duy nhất lại chiếu lên người cô.

Những ảo tưởng phong phú của Trần Tư Nhung vào lúc này ngày càng trở nên mãnh liệt, cánh môi kiềm chế nhấp thành một đường, không để tiếng rên rỉ của mình bật ra khi vừa mới bắt đầu.

Cô bắt đầu tập trung vào bản thân.

Ánh sáng trong phòng ngủ rất tốt, soi rõ hai cánh hoa môi mềm mại và đầy đặn của cô. Cô luôn có thói quen cạo lông sạch sẽ, bởi vậy nên hoa viên bí mật này không có gì che chắn nữa. 

Trong màn hình, có thể hoàn toàn thấy được mọi thứ bên dưới.

Hoa môi hơi hé mở, giống như cánh cửa được mở ra một nửa vì C.

Trần Tư Nhung không thích làm móng tay, bởi vì làm móng ở Ý là một điều xa xỉ đối với cô, hai là nó khá bất tiện.

Như bây giờ rất tiện, những ngón tay mảnh khảnh sạch sẽ ấn mạnh vào âm đế. 
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Cơ thể lập tức có phản ứng, cô khống chế thân mình, thong thả đánh vòng trên âm vật, xoa bóp.

Ban đầu Trần Tư Nhung còn có thể nhìn chằm chằm vào màn hình để xác định động tác của mình, nhưng sau đó, cô từ từ nhắm mắt lại.

Hai chân căng chặt đến vô lực, chỉ có thể dựa vào tay banh ra để đảm bảo rằng chúng sẽ không khép lại. 

Một thanh âm không thể khống chế được tràn ra giữa môi và răng. Nhân lúc cô vẫn còn tỉnh táo, cầm lên món đồ chơi nhỏ.

Cô ấn nút mở, điều chỉnh ở tần số thấp.

Cô đã quen với việc bắt đầu từ từ.

Tuy nhiên khi đầu mút vào vẫn chưa được đưa đến gần âm vật, có tiếng nói phát ra từ phía bên kia màn hình. 

"Hãy để nó ở mức cao nhất, và đừng buông nó ra cho đến khi tôi nói dừng lại."

Trần Tư Nhung âm thầm hít hà một hơi.

Giọng nói của C lại lần nữa truyền ra.

"Nhắc nhở, không cho phép cao trào, bắt đầu đi."



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện