Caesar rũ mắt xuống nhìn, trong mắt cô đã không còn thanh tỉnh, hẳn là đã uống quá nhiều hỗn hợp các loại rượu, sau đó hiện lên trong mắt ánh cô.
Nhưng đồng thời, ánh mắt này cũng có ý vô cùng kiên định, đôi tay ôm chặt lấy cánh tay anh, không chịu để anh đi.
Caesar chậm rãi hít vào một hơi.
"Được, tôi sẽ ở lại."
Ngay sau đó Trần Tư Nhung đã nở nụ cười.
Khác với vẻ tươi cười trước đó trong văn phòng, giờ phút này cô đã thả lỏng hơn, trở nên yêu kiều. Cũng trở nên dính người, như một chiếc bánh caramel, tỏa ra hương vị tươi mát vô cùng, không thể bỏ qua.
Caesar khắc chế rút cánh tay mình ra.
Mắt Trần Tư Nhung xác định anh không có ý định rời đi, lập tức bắt đầu nghiền hạt cà phê. Cô cho cà phê lên máy rồi đậy nắp vào, sau đó bắt đầu xay.
Caesar đứng ở bên cạnh nhìn cô. Tình huống lúc trước mang cho anh chút rối rắm đã giảm bớt, giờ phút này cảm xúc đã được thả lỏng.
Trần Tư Nhung nghiền hạt cà phê xong, mới nhớ ra mình chưa đun nước nóng.
"Ngài chờ một lát." Cô vừa nói xong đã quay người đi tìm ấm đun nước.
Bỗng chốc Caesar giật mình tại chỗ.
Cô vừa nói là một câu tiếng Trung.
Bóng hình Trần Tư Nhung đi dạo quanh phòng một vòng, tìm được ấm đun nước trong góc, sau đó đổ đầy nước rồi đun sôi. Cô đem ấm tích nước cùng giấy lọc đã chuẩn bị, cho cà phê vào, giờ chỉ còn chờ nước sôi.
Trong phòng ngủ, âm thanh đun nước vang lên lộc cộc.
Trần Tư Nhung thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn Caesar.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này cô lại dùng tiếng Anh: "Xin anh chờ một lát, cà phê sẽ nhanh thôi."
Caesar không trả lời cô, trong lúc chờ nước đun sôi, Trần Tư Nhung cảm thấy hơi xấu hổ. Cô cố gắng tìm một chủ đề trong đầu, nói:
"Hi vọng mùa giải mới, đội xe có thể được hai giải trong bảng xếp hạng."
Caesar nhìn cô, không nói tiếp vấn đề đó, hỏi: "Kỳ thực tập của cô sẽ kết thúc giữa mùa giải, đúng không?"
Anh bỗng nhiên nói đến vấn đề này. Trần Tư Nhung sửng sốt một chút, suy nghĩ hồi lâu mới nói:
"Hình như vậy, nhưng mà, tôi......bây giờ tôi có hơi choáng, không thích hợp trả lời vấn đề quá mức nghiêm túc này."
Caesar lại hỏi: "Thích công việc này sao?"
Trần Tư Nhung dùng sức gật đầu.
Lúc cô gật đầu, đôi mắt cũng trở nên ướt át. Có lẽ lý do vì chất cồn, trong lòng lập tức trở nên mẫn cảm. Thân thể, cảm xúc cũng vậy.
Vừa gật đầu, Trần Tư Nhung nhớ đến chuyện cũ của mình, từ lúc chân bước ra khỏi nhà, từng bước một, một thân một mình gian nan đi đến Italy, nhớ đến tan tầm vào lúc đêm khuya vắng vẻ, lúc đi làm thêm vất vả...
Cảm xúc ập đến rất nhanh, gần như trong lúc cô gật đầu.
Bàn tay đang đặt trên bàn của Caesar khẽ động, nhưng anh không đưa lên lau nước mắt cho cô.
"Vì sao lại khóc?"
Trần Tư Nhung dùng mu bàn tay đưa lên quệt nước mắt.
"Quá thích công việc bây giờ, vì tôi nên có được, bản thân mình đã cố gắng rất nhiều để có được."
Vừa nói xong cô lại bắt đầu chảy nước mắt. Giây tiếp theo lại lau đi, nói:
"Xin lỗi, hình như tôi uống nhiều quá. Sara nói mỗi lần tôi uống rượu xong sẽ khóc."
Caesar: "Sara là ai?"
"Sara là bạn tôi, đã cho tôi vào giới này."
Caesar không hỏi... giới gì.
Anh nhìn Trần Tư Nhung.
Bởi vì vừa mới khóc xong, vành mắt cùng hai má ửng đỏ, nước mắt trong suốt chảy qua, dừng một chút trên cánh môi mềm mại của cô.
Cô tựa rất gần vào anh, có lẽ đã hơi choáng váng nên không thể phán đoán được khoảng cách giữa người với người.
Caesar cảm thấy miệng khô lưỡi khô, anh cần phải uống một ly cà phê.
Ấm nước đã đun xong, Trần Tư Nhung đến cầm trở về.
Một tay nhấc lên, cầm lấy đổ vào chiếc phễu.
Nhưng lại không dùng chắc lực, nước sôi đổ vào quá nhiều, một phần đổ vào phễu, phần còn lại tràn ra làm cà phê rớt xuống đầy đất, một chút bắn lên tay trái của mình. Nước sôi làm Trần Tư Nhung hét lên một tiếng, cô như muốn vứt cái ấm đi, Caesar nhanh tay nhanh mắt, nắm lấy chiếc ấm đặt sang một bên.
Trần Tư Nhung đem hai ngón tay trái bị bỏng nhét vào trong miệng, ngậm chặt.
Vì vậy nước mắt cô lại rơi xuống.
Caesar kéo người đi vào toilet, mở vòi nước ra, rút tay trái cô ra ngoài, đặt dưới dòng nước lạnh.
Anh ôm lấy cô.
Caesar ôm cô từ phía sau vào lòng, chặt kín, không có khoảng cách nào, anh bao lấy Trần Tư Nhung.
Vành mắt cô càng đỏ hơn, hai mắt thậm chí nhắm chặt lại.
Cô đã hoàn toàn say rồi, toàn bộ cơ thể tựa vào trước ngực Caesar.
Dòng nước vẫn không ngừng chảy qua, cơ thể cô như muốn trượt xuống dưới.
Caesar vươn cánh tay phải ra, vòng qua giữ lấy eo cô.
Gương mặt cô nhỏ nhắn, mái tóc đen dài mượt mà, vành tai đỏ ửng, cùng đôi môi hơi hé mở, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Trong gương, cô bị anh hoàn toàn khống chế.
Thuận theo như vậy, ngoan ngoãn như thế.
Ở ngoài cửa toilet, vẫn còn chiếc quần lót màu trắng cô đã cởi ra.
Không gian nhỏ hẹp, Caesar cảm thấy không khí ngày càng loãng.
Tay cô đã được xối nước thời gian vừa đủ, hẳn là không còn đau nữa.
Nhưng Caesar lại không đưa ra tắt vòi nước đi.
Anh đang nhìn Trần Tư Nhung ở trong gương.
Giữa toilet có nhiều đèn sợi đốt, ánh sáng chói lọi chiếu xuống người cô, ánh ra màu sắc