Vậy mà Trần Tư Nhung còn lo lắng mấy ngày tới chủ nhân có thể không vui vẻ, nhưng chủ nhân đã đồng ý rất nhanh, hơn nữa còn cho cô đủ thời gian.
Trần Tư Nhung cảm thấy mình được tôn trọng, cảm thấy mình được đối xử rất nghiêm túc.
Sau khi đến Melbourne, tâm trạng của cô được cọ rửa bởi hoàn cảnh mới, đây là lần đầu tiên cô tham dự cuộc đua cùng đội xe.
Sau khi tất cả nhân viên vào khách sạn, có thể tự do hoạt động. Cùng ngày không có lịch trình làm việc nào.
Trần Tư Nhung không ở cùng phòng PR tại tầng mười, mà ở lại tầng tám cùng mấy công nhân bảo dưỡng, cùng kỹ sư của đội xe.
Thang máy chứa đầy người cùng hành lý dừng ở tầng tám, một nhóm toàn đàn ông bước ra ngoài, đi theo sau là Trần Tư Nhung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có một người đàn ông đã thấy, dừng bước nhận lấy hành lý trong tay Trần Tư Nhung.
Trần Tư Nhung ngẩng đầu nói: "Cảm ơn anh nhé, Dan."
Dan là kỹ sư của Seth, một tay đua trong đội, là người phụ trách truyền đạt nội dung lời nói, truyền đạt những hướng dẫn trong quá trình tham gia thi đấu. Anh chàng là một người Mexico, gương mặt thâm thúy, thân hình cao lớn, tính cách rất năng động và cởi mở.
Ngày thường Trần Tư không tiếp xúc nhiều lắm với anh chàng, vì đơn vị công tác khác nhau, cơ hội gặp gỡ không nhiều. Nhưng lúc công ty mở họp, Dan nhất định đã nhìn thấy cô, mà Trần Tư nhung cũng nhìn thấy Dan ở chương trình phát sóng trực tiếp vào năm ngoái.
Dan chủ động giúp đỡ, Trần Tư Nhung cũng không ngại, cảm ơn anh đã giúp đỡ.
Hai người từ xa lạ cũng có thể nói chuyện vài phút ngắn ngủi, cùng đi dọc hành lang vào bên trong, phát hiện hai phòng cũng đối diện nhau.
Dan: "Trùng hợp, tôi đã được định sẵn là đưa cô đến đây rồi."
Trần Tư Nhung cũng cười hai mắt cong cong: "Thật đúng là trùng hợp, nhưng vẫn muốn cảm ơn anh."
"Cảm ơn gì, chuyện nhỏ không tốn sức."
"Tôi mời anh uống cà phê nhé"
Trần Tư Nhung nói: "Nghe nói cà phê ở Úc uống rất ngon, tôi còn chưa thử qua."
Dan cười cười: "Đúng rồi, lần đầu tiên cô đến đây, tôi biết có quán cà phê rất nổi tiếng ở bên cạnh, đội xe đến đây thường xuyên qua đó, lát nữa sắp xếp xong hành lý chúng ta đi."
"Không thành vấn đề, tôi mời khách!"
Trần Tư Nhung đi vào phòng, tâm tình vô cùng sung sướng.
Tuy rằng không ở cùng một tầng với James và mọi người, nhưng rất nhanh cô đã kết bạn được với người mới. Công việc này ở nhiều trường hợp luôn phải xã giao thành công, Trần Tư Nhung