Chương 504. Đội Quân Chơi Đồ Mạnh.
Chỉ 19 giây. Đó là khoảng thời gian cần thiết để Kị Sĩ Một Số nhảy từ tường thành xuống, vượt qua tám Kị Sĩ trẻ và đến được bên Lauel.
Xoẹt!
Thanh kiếm hình chữ Y đang vung về phía cổ Lauel. Nhanh quá. Cái chết của Lauel dường như sẽ không thể tránh khỏi. Nhưng Lauel vẫn sống. Vì co một viên sỏi đã bay đến từ phía quân lính Reidan và chặn đường kiếm của Kị Sĩ Một Số lại.
‘Không thể tin được!’
Kị Sĩ Một Số là chức danh của 9 người đứng đầu đội Kị Sĩ Đỏ, họ là những người mạnh nhất trên lục địa. Người ta đánh giá sức mạnh của họ còn cao hơn cả Piaro – thủ lĩnh cũ của Kị Sĩ Đỏ. Đó là bởi vì tất cả các Kị Sĩ Đỏ thời nay đều đã đạt được vị thế của một kiếm sĩ vĩ đại.
Vậy nên Kị Sĩ Thứ 9 Nautilus đã không thể tin nổi sau khi thanh kiếm của anh ta bị chặn lại bởi một viên đá.
“Có một người có thể ném một viên đá ra và chặn được thanh kiếm của ta sao?”
Người đó còn sống ở trong một Vương Quốc nhỏ như này nữa?
“Công Tước Grid à?”
Không, Nautilus đã thám thính được các kỹ năng và tài năng của Grid. Hắn đã quan sát từ xa trong cuộc chiến với Hoàng Tử Ren và đã hoàn toàn hiểu được kỹ năng chiến đấu của Grid. Grid rất mạnh, nhưng cậu ta vẫn còn kém Nautilus vài bậc. Grid sẽ không thể đạt đến cấp độ này ngay cả khi anh ta có luyện tập cả đời được. Nếu vậy thì?
“Chẳng lẽ là … Piaro?”
Có thông tin cho rằng nơi cuối cùng mà kẻ phản bội đang ẩn náu chính là Vương Quốc Vĩnh Hằng. Vậy nên đây hoàn toàn có thể là Piaro.
‘Nhưng không. Đó không phải là Piaro. “
Piaro cũng không thể làm được điều này trong thời kỳ đỉnh cao của ông ta. Vậy nên ông ta sẽ không thể ngăn cản thanh kiếm của Nautilus bằng một viên đá được vì kỹ năng của ông ta đã kém xa so với trước đây.
‘Vậy đó là ai?’
Nautilus đã cảm thấy bối rối trong 1 giây.
“Lauel. Bảo vệ.”
Jude đã tới và vung [Dainsleif +8 (Bản Sao)] lên. Thanh kiếm đen bổ về phía đầu Nautilus như một tia chớp.
Chaaeng!
“Hự!”
Tay và chân của Nautilus đã rung lên khi hắn ta va chạm với thanh kiếm của Jude.
‘Sức mạnh gì đây?’
Nó không chỉ đơn giản là sức mạnh cơ bắp thôi. Người trước mặt hắn ta dường như đã học được cách gây ra gấp đôi hoặc gấp ba sức mạnh thực tế của mình.
Kaang!
Kang kaang!
Nautilus nhận ra một điều khi hắn ta đỡ lại hai cú đánh nữa từ Jude.
“Anh ta không sợ chết.”
Đối thủ của hắn dường như có 10 mạng sống vậy. Người này không quan tâm đến việc bị dính đòn phản công hay máu của bản thân mình. Anh ta chỉ chăm chăm sử dụng thanh kiếm để tiêu diệt kẻ thù thôi. Chuyện này là rất dữ dội và đe dọa hơn hết vì đối thủ giống như một con vật đang hành động theo bản năng.
“Anh ta đến từ Durima à?”
Đó là một gia tộc điên cuồng chuyên nuôi những con rối chỉ biết giết người bằng vũ khí.
“Dù sao thì anh ta cũng yếu.”
Nautilus lấy lại bình tĩnh và tránh được nhát chém chéo của Jude bằng cách gập nhẹ đầu gối mình sau đó hắn đâm kiếm của mình theo hướng lên trên.
Xoẹt!
Một hào quang trắng đã tuôn ra và gây ra một vết thương sâu trên bộ ngực vạm vỡ của Jude. Nautilus nhảy lên không trung và đâm kiếm vào vai Jude.
“Au. Đau quá ”.
“Jude!”
Các thành viên Chơi Đồ Mạnh chạy từ phía sau tới tỏ ra lo lắng. Họ lo ngại về việc Jude sẽ chết, nhưng thật không dễ để di chuyển qua khoảng trống giữa 3.000 binh lính được. Faker đã đạp nhẹ vào đầu quân lính và là người di chuyển nhanh nhất. Tuy nhiên, anh ấy vẫn ở xa.
“Kết thúc rồi.”
Khoảnh khắc mà thanh kiếm của Nautilus đang nhắm vào đầu của Jude.
Chaaeng!
Một lần nữa, lại có một viên đá đã chặn đường kiếm của Nautilus lại.
“Điên à..!”
Nó giống như một bóng ma vậy. Nautilus tái mặt và vội vàng hét lên với Bá Tước Ashur trên tường thành.
“Chỉ huy quân lính tấn công ngay! Tôi sẽ giải cứu Bland trong lúc đó! ”
“Đừng nghe lời Lauel nữa và hãy kết thúc trận chiến càng nhanh càng tốt.”
Nautilus cảm thấy tuyệt vọng vì sợ kẻ thù không rõ danh tính kia, nhưng Bá Tước Ashur là một người thông minh. Ông ta luôn suy nghĩ trước thay vì hành động hấp tấp.
‘Grid có nhận được lợi ích gì khi giết Hoàng Tử Ren không?’
Vua Aslan thì đã giành được Vương Quốc với cái chết của Hoàng tử Ren. Vậy nên còn quá sớm để bác bỏ tuyên bố của Lauel rằng Aslan đứng sau cái chết của Hoàng Tử Ren.
“Ngoài ra, cậu ta còn nói rằng Bland sẽ làm chứng nữa…”
Grid có thực sự đã bị đổ oan không? Bá Tước Ashur sửng sốt trước ý nghĩ đó.
“Nhưng Bland là con tin.”
Con ông ta hẳn đã phải chịu đựng nỗi đau và sự sỉ nhục khủng khiếp khi bị giam giữ ở Reidan. Vậy nên Bá Tước Ashur không thể tin những lời Bland nói được, vì thể xác và linh hồn của con ông có thể đã bị xé nát mất rồi. Bland có thể đã bị đe dọa để nói dối.
‘Ưu tiên hàng đầu của ta là giải cứu Bland. Ta sẽ đảm bảo an toàn cho nó và sau đó khám phá ra sự thật. “
Bá Tước Ashur quyết định và cuối cùng cũng ra lệnh.
“Bắn!”
Chíu!
Chíu Chíu Chíu!
2.000 cung thủ trên tường thành đồng loạt bắn tên. Khả năng bắn cung của những người lính Patrian được mệnh danh là ‘Trái Tim của Vĩnh Hằng’ là rất tuyệt vời. Hàng ngàn mũi tên đã bay theo một đường cong. Tuy nhiên, phép thuật của Bá Tước Ashur còn bất ngờ hơn cả kỹ năng của những người lính. Tất cả các mũi tên do binh lính bắn ra đã đồng thời được thêm vào thuộc tính lửa và tăng tốc.
Những người lính Reidan đã phải hoảng sợ khi những mũi tên lao xuống như mưa.
“Hiik …! C-Chặn lại ”
“Giơ khiên lên!”
“Muốn sống thì nhanh lên! Chúng ta còn phải đoàn tụ với gia đình ở Reidan đấy! ”
Ý tưởng phải sống sót đã nâng cao sự tập trung của những người lính. Nhờ quá trình huấn luyện khắc nghiệt, binh lính của Reidan đã di chuyển thành hàng và thành công trong việc chặn lại hầu hết các mũi tên bằng khiên của mình. Tuy nhiên, có một số người đã không may mắn như vậy.
“Ặc!”
“Ực!”
Những mũi tên xuyên qua những kẽ hở trên tấm khiên và đâm trúng những người lính. Một số đã chết ngay lập tức, trong khi những người khác sẽ bị tàn tật suốt đời.
“Leo! Franc! ”
Những người lính đã khóc thét lên trước cảnh đồng đội của mình bị chảy máu. Mong muốn được sống lại một lần nữa tràn ngập trên khuôn mặt họ và họ đã sử dụng những chiếc khiên để tiếp tục chặn những mũi tên của kẻ thù.
Chaaeng!
Vút!
“Kyak!”
Chiến trường tràn ngập tiếng la hét chói tai và tiếng kim loại va chạm rất dữ dội và khủng khiếp. Đó là một hố sâu của đau buồn và giận dữ. Asmophel cầm khiên và di chuyển giữa những người lính.
‘Đây là những gì quân lính trên chiến trường nhìn thấy …’
Asmophel sinh ra đã là một quý tộc. Anh nhận được vai trò chỉ huy của mình từ khi nhập ngũ. Ông đã luôn đối xử với binh lính của mình một cách hết sức tốt dù cho ông ấy luôn mong muốn chiến thắng. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên ông được ở trong vị trí của một người lính. Ông ấy có thích nó không? Không. Chuyện này rất tệ. Ông đã không biết rằng chiến tranh kinh khủng đến mức này trong những ngày ông còn là người chỉ huy nắm trong tay hàng vạn sinh mạng.
“Điều quan trọng đối với những người lính không phải là chiến tranh hay phần thưởng.”
Mà đó chỉ là sự sống còn. Họ là những kẻ yếu phải run sợ thậm chí chỉ
là một mũi tên. Asmophel đang né tránh những mũi tên đang bay thì bị một tấm khiên của một người lính đang dựng lên đập trúng. Mũi ông đã trở nên đẫm máu. Và đôi mắt ông đã mở to lập tức vì phía trên những tấm khiên, một tảng đá lớn vừa được bắn ra từ máy bắn đá của kẻ thù đang rơi xuống.
“Uwaaaack!”
“C-Chạy mau!”
Tiếng la hét của những người lính đã vang vọng khắp nơi trong khi họ cố gắng thoát ra khỏi tảng đá. Họ đã đẩy những người khác ra xa và họ bắt đầu chạy, kể cả Asmophel cũng vậy.
“Từ trước đến giờ, mình mới chỉ trải qua một phần nhỏ của chiến tranh mà thôi.”
Giờ thì ông đã hiểu.
“Công Tước Grid đã gọi mình là một người lính để mình có thể trải nghiệm cuộc sống của họ.”
Thực ra thì Grid chưa bao giờ muốn Asmophel trải nghiệm việc trở thành một người lính cả. Nhưng dù thế nào đi nữa, Asmophel đã hiểu lầm như vậy và nhờ thế mà một sự thay đổi tích cực đã xảy ra.
‘Mình sẽ là một chỉ huy biết lấy lòng của binh sĩ. Mình sẽ không bao giờ buộc phải hy sinh những người lính. Mình sẽ đưa ra một chiến lược để giành chiến thắng trong cuộc chiến với lượng thương vong tối thiểu. ‘
Nhưng trước đó.
‘Mình phải hoàn thành tốt vai trò của một người lính đã!’
Asmophel nhặt một ngọn giáo lên và ném nó. Ngọn giáo hướng về phía tảng đá đang rơi xuống đồng đội của ông ta.
Ầmmmm!
Ngọn giáo đó đã phá tan tảng đá trong không khí.
[Asmophel đã có được một kỹ năng mới.]
[Asmophel đã có được một kỹ năng mới.]
[Asmophel đã có được một Danh hiệu mới.]
“Sao lại khó như vậy?”
“Dù tôi có bắn tên như thế nào thì chúng vẫn không chết …”
Trên bức tường thành, những người lính Patrian đang dần dần mất đi tinh thần. Chính vì trang bị của binh lính Reidan quá mạnh nên dù họ có bắn bao nhiêu mũi tên đi chăng nữa thì cũng chỉ có một số ít bị thương vong.
“Những người lính đó đang mặc các bộ giáp thường chỉ dành cho các Kị Sĩ cấp cao … Reidan giàu đến vậy sao?”
“Một thành phố sa mạc giàu có ư? Đó là bằng chứng cho thấy Lãnh Chúa của Reidan đang chăm sóc những người lính rất tốt. Công Tước Grid rất trân trọng những người lính và cho họ những bộ giáp tốt ”.
“Một chủ nhân vĩ đại như vậy … Tôi thấy ghen tị với những người lính của Reidan …”
Bá Tước Ashur đã hoảng sợ ngay khi tinh thần của quân đội đã bắt đầu xuống dốc nhanh chóng.
“Minh phải đảo ngược bầu không khí ngay.”
Quân đội của Borneo đang tiến về phía cánh cổng trong khi binh lính của Reidan thì đang thực hiện nhiệm vụ chặn các mũi tên.
Ầm!
Ầm!
Bức tường thành rung chuyển và những người lính đã run lên vì sợ hãi mỗi khi vũ khí công thành của Borneo đập vào cánh cổng. Cuối cùng, Bá Tước Ashur đã không thể đứng yên được nữa. Ông ta quyết định sẽ cho họ thấy sức mạnh của một pháp sư trong một trận chiến!
“Ta sẽ thể hiện phẩm giá của 1 trong 10 pháp sư vĩ đại trên lục địa!”
Ầmmmm!
Giọng của Bá Tước Ashur đã lan khắp chiến trường khi ông ta bắt đầu niệm chú, bầu không khí vì thế mà đã bị nóng lên nhanh chóng. Nó là tác dụng của phép thuật hủy diệt hàng loạt có tên [Bão Lửa]. Lauel đã hồi phục khỏi trạng thái tê liệt và vội vàng hét lên với Bland.
“Anh làm gì nãy giờ thế? Đi ngăn cản cha anh mau! ”
“… Tôi có thể tự do hành động sao?”
Bland cảm thấy bối rối trước lời nói của Lauel.
“Tôi đã bao giờ ngăn chặn tự do của anh chưa?”
“…”
Không cần nói thêm lời nào nữa. Bland đã sử dụng phép thuật ngay lập tức để bay qua bầu trời. Anh ta hét lên khi đến gần cha mình.
“Cha! Hãy nghe lời Bá Tước Lauel! ”
“…?!”
Đôi mắt của Bá Tước Ashur đã run lên. Làm thế nào một con tin như con trai của ông ta lại có thể di chuyển tự do trên chiến trường?
‘Chẳng lẽ…! Chẳng lẽ!’
Bá Tước Ashur dừng phép thuật lại và Lauel hét lên từ mặt đất.
“Vua Aslan đã giết Hoàng Tử Ren và đổ tội cho Công Tước Grid. Nếu đó là sự thật, ngài sẽ từ bỏ gia đình Hoàng gia của Vĩnh Hằng và phục vụ Công Tước Grid chứ? “
“Ta có thể cảm thấy bị phản bội bởi Vương Quốc Vĩnh Hằng thật, nhưng ta không có ý định phục vụ Công Tước Grid. Ta không muốn phục vụ một người bất tài.”
Lauel cười xấu xa và ném ra cục mồi đã chuẩn bị sẵn. “Vậy là ngài sẽ phục vụ Công Tước Grid nếu Công Tước Grid có tài phải không? Được thôi. Tôi sẽ ngay lập tức chứng minh khả năng của Grid ”.
“…?”
Đúng như Lauel đã dự đoán câu trả lời của Ashur. Cậu ấy liền tuyên bố với Bá Tước Ashur đang bối rối.
“Thành phố pháo đài Borneo của Gauss dù đã không bị Vĩnh Hằng chiếm đóng hàng trăm năm qua giờ sẽ phải thất thủ.”
Ngay khi Lauel nói xong, các thành viên Chơi Đồ Mạnh mà Lauel đặt sẵn ở phía sau đã bắt đầu tấn công vào 10.000 lính Borneo đang bận phá cổng thành.
Bùm bùm bùm!
Những người lính Borneo đã trở nên hoảng loạn trước cuộc tấn công của những phép thuật và kỹ năng gây ra sát thương thảm khốc.
“Cái – cái gì vậy?”
Hầu Tước Valtin bỗng trở nên hỗn loạn trong khi Bá Tước Ashur đã cảm thấy kinh ngạc. Lauel giải thích tình hình cho họ.
“Vương Quốc Vĩnh Hằng và Vương Quốc Gauss đều sẽ rơi vào tay Công Tước Grid.”
“…!”
Bá Tước Ashur thấy rùng mình.
Nautilus đang bị bao vây bởi Regas, Pon và Faker và hắn ta đã hét lên một cách muộn màng.
“Bá Tước Ashur! Đừng bị lừa dối! Hắn ta đang nói dối! “
Nautilus đau đớn vượt qua ba người đàn ông đó và ném mình tới Lauel. Hắn ta hy vọng mình sẽ giết được Lauel và bằng cách nào đó giải quyết được sự hỗn loạn này.
“Cút ra!”
Quân địch chặn đường Nautilus không là gì hết. Hàng chục binh lính đã ngay lập tức bị Nautilus giết trên đường tiến đến Lauel của hắn ta.
Chaaeng!
Đột nhiên, một trong những người lính bảo vệ Lauel đã chặn được đòn tấn công của Nautilus.
“Ngươi là ai?”
Người lính đó chĩa một ngọn giáo vào Nautilus và nói.
“Binh nhì Ars.”
Chương 506. Binh Nhì Ars Ra Tay.
—- Hết Chương —
Thảo Luận tại Group facebook.com/groups/overgearedvietnam
Team không nhận donate. Hãy từ thiện tại Tấm Lòng Vàng
Thanks các bạn!
Truyện convert hay :
Vô Thượng Đan Tôn