[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chủ nhân lễ hội máu


trước sau

Ở ngoại ô Innsbruck, Áo.

Nếu ai đó đi dọc theo con đường núi, họ sẽ thấy một tòa lâu đài cổ. Đó là một tòa lâu đài bên một hồ nước trong suốt. Nó đủ đẹp để thu hút được ánh nhìn của những con chim bay qua. Nhưng sao khung cảnh lại cảm thấy thật thê lương đến vậy?

Vútttt.

Gió thổi qua cánh đồng. Không có chú dấu hiệu nào của sự sống cả.
Một căn phòng rộng 300 m2 nhưng không có bất kỳ đồ nội thất hay đồ trang trí nào cả. Chỉ có một cỗ máy được đặt trong căn phòng ấy.

“Ánh trăng…”

Người đàn ông ngủ trong cỗ máy dường như đang gặp một cơn ác mộng kinh hoàng. Mái tóc nhuộm màu xanh của anh ta ướt đẫm nước mắt, khuôn mặt anh ta hốc hác méo mó vì đau đớn và muộn phiền.

“Luna…!”

Người đàn ông phiền muộn đang liên tục gọi một cái tên ấy chính là Agnus. Anh ta hét lên một tiếng và rướn người lên.

“Hộc … Hộc …”

Anh ta không thể nhìn thấy người yêu của mình dù anh ta có chú ý nhìn quanh lâu đài hoang tàn đến mức nào đi nữa. Thực tại khủng khiếp đã làm nguội lạnh cái đầu và máu của Agnus.

“Luna…”

Agnus đứng dậy đi đến bên cửa sổ, đôi mắt vàng của anh ta nhìn chằm chằm vào mặt hồ. Cảnh quan của lâu đài đang được phản chiếu trên mặt hồ. Anh ta đã từng luôn cảm thấy ấm áp khi nhìn thấy cảnh này cùng cô, nhưng giờ thì ngược lại.

“… Phong cảnh mà em muốn nhìn thấy mỗi sáng.”

Anh ta đã tích lũy được của cải rồi. Đó là một khối tài sản khổng lồ cho phép anh ta mua được cả một lâu đài. Nhưng anh ta giờ chỉ có một mình. Không có ai ngoài anh ta trong lâu đài khổng lồ này cả.

Tong.

Agnus vất vả kìm nén việc rơi nước mắt của mình. Người yêu của anh tên là Luna đã phải đối mặt với một kết cục khủng khiếp vì sự bất tài của chính anh ta. Agnus chỉ muốn tự sát mỗi khi nghĩ về quá khứ. Anh ta thấy phẫn nộ vì không thể quay ngược thời gian.

“Anh… anh muốn gặp lại em.”

Bịch.

Những bước chân bất lực của Agnus quay trở lại cỗ máy. Sau đó, anh ta kết nối với một thế giới khác, đó là Satisfy nhằm để đạt được một mong muốn anh ta đã không thể thực hiện được trong thực tế.
“Chết tiệt! Khỉ thật! ”

“…”

Black and White đi tấn công Reidan và đã chết và chịu tổn thất to lớn. Họ tràn đầy đau đớn sau khi đoàn tụ tại điểm hồi sinh. White thì chửi rủa trong khi Black thì gào thét trong nội tâm. Sự giận dữ của họ đối với Chơi Đồ Mạnh đã xuyên thấu trời xanh.

‘Grid là loại người gì vậy? Làm thế nào mà hắn ta có được nhiều NPC xuất sắc như vậy? ‘

“Faker … Một nghề hạng Thường mà dám …”

White rất muốn chạy lại Reidan ngay bây giờ. Lần này, cô ta phải đạt được mong muốn của mình. Nhưng thật không may, đối thủ là quá mạnh. Cô ta không dám mơ tới trả thù. Điều này có lý không chứ? Việc họ phải cảm thấy sợ hãi là khi chiến đấu với Kraugel hoặc Grid, chứ không nên là thuộc hạ của Grid!

Một giọng nói nhẹ nhàng đã lọt vào tai hai chị em đang ngồi run rẩy.

“Các cô sẽ rất khó để đối đầu với Chơi Đồ Mạnh bằng sức mạnh của mình. Có cơ sở để nói rằng sức mạnh hiện tại của Chơi Đồ Mạnh là tương đương với quân đội của Ares. “

“…!”

Ai ở điểm hồi sinh vậy? Đôi mắt của hai chị em đã trở nên sắc bén khi họ cảnh giác nhìn theo hướng phát ra giọng nói. Sau đó, họ đã ngạc nhiên khi nhìn thấy chủ nhân của giọng nói. Đó là một thanh niên tóc trắng đẹp đến mức có thể coi là phụ nữ vậy, đó là Veradin.

“Đội trưởng của linh cẩu? Tại sao anh lại ở đây?”

Linh cẩu. Đó là một cái tên xúc phạm đối với những Triệu Hồn Sư. Triệu Hồn Sư là những kẻ có thể thao túng xác chết của những người khác. Họ đã bị gọi là linh cẩu vì họ có thói quen đi tìm xác chết trên chiến trường. Và lý do tại sao hai chị em đã gọi Veradin là đội trưởng của bầy linh cẩu thì rất đơn giản.

Veradin là Triệu Hồn Sư xếp hạng đầu bảng.

“Người được mệnh danh là thiên tài xuất sắc nhất cùng với Lauel trong 10 Siêu Tân Binh.”

“Nhưng không giống như Lauel, anh ta lại hành động một cách lặng lẽ. Tại sao anh ta lại tiếp cận chúng ta? “

Chắc hẳn phải có một âm mưu lớn nào đó. Veradin chìa tay ra cho hai chị em.

“Nếu các cô muốn trả thù Chơi Đồ Mạnh, tại sao các cô không tham gia cùng chúng tôi?”

“Haha…!”

White cười. Thật là nực cười.

“Tham gia Bang Hội Sói Trắng ấy à? Anh muốn chúng tôi tham gia Bang Hội do một kẻ yếu hơn chúng tôi lãnh đạo ư? Anh có hiểu mục tiêu của mình không thế? Và hơn nữa, anh có thể giúp chúng tôi như thế nào đây? ”

Đó đúng là một phản ứng dữ dội, nhưng Veradin không hề cảm thấy bị xúc phạm. Sói Trắng là một bang hội nằm trong top 200 của bảng xếp hạng các bang hội. Tuy nhiên, Veradin cũng thừa nhận rằng nó là chưa đủ để tuyển mộ những người mạnh như chị em White và Black đây.

“Xin đừng hiểu lầm. Tôi đang muốn tuyển các cô vào Bất Tử, chứ không phải Bang hội của tôi. “

“Bất Tử?”

Đó lại là một tên tuổi lớn.

“Tổ chức của những Triệu Hồn Sư ư?”

Hai chị em cười nhạo nhưng sau đó Veradin nói ra những lời đáng kinh ngạc.

“Bất Tử là một tổ chức bí mật phục vụ Agnus.”

“A-Agnus?”

Sức nặng của cái tên Agnus là rất lớn. Agnus cùng với Kraugel và Ares là những kẻ có một sức mạnh rất mạnh mẽ và có một sự điên rồ độc nhất vô nhị. Ngay cả nhóm game thủ bóng tồi tệ nhất là Lễ Hội máu cũng phải tránh xa Agnus. Không ai trong số họ muốn chọc tức Agnus cả và họ cũng luôn cảnh giác với anh ta.

Nhưng cho đến giờ, Agnus đã không gây nhiều ảnh hưởng đến các mảnh ghép quyền lực. Đó là vì Agnus luôn đơn độc, cũng giống như Kraugel vậy. Nhưng giờ Veradin lại nói khác. Hóa ra Agnus cũng có một thế lực sau lưng.

“Đợi đã. Nếu giao quyền lực cho tên điên đó thì chẳng quá nguy hiểm sao? ”

“Anh ta đã đập phá một thành phố mỗi khi anh ta buồn chán …”

“…”

Veradin cảm thấy cay đắng khi ngay cả 2 chị em này vốn là những kẻ không được xếp vào loại bình thường lại cũng coi Agnus là kẻ điên rồ nhất.

Veradin cười và lắc đầu. “Không giống như những gì
các cô nghĩ đâu, Agnus lại có một tâm hồn lạnh lùng đáng kinh ngạc. Anh ta không giết người hàng loạt trừ khi cảm xúc của anh ta bị xáo trộn. “

“…”

Nói cách khác, anh ta sẽ gây tội giết người hàng loạt nếu tâm trạng anh ta tồi tệ. Veradin một lần nữa lại đưa ra lời đề nghị.

“Hãy đến với Bất Tử. Nếu các cô ở cùng với Agnus, các cô không cần phải sợ quá nhiều nữa.”

“…”

Nó có rất nhiều ý nghĩa. Sự hiện diện của Agnus là lớn đến mức đó thật. Đặc biệt, có cả chiêu [Biến Hình Kị Sĩ Tử Thần] của Agnus nữa. Nó có thể chỉ là tạm thời nhưng nó giúp anh ta có thể trở thành Kị Sĩ Tử Thần mạnh nhất không phải sợ chết.

‘Nếu chúng ta ở bên một người như thế …’

‘Chúng ta sẽ có thêm đôi cánh trên lưng mình.’

Tuy nhiên, sẽ rất khó để thay đổi phe dễ dàng như vậy. Họ cần phải xem xét các điều kiện.

“Mục đích của Bất Tử là gì?”

“Đó là biến Agnus trở thành vua của người sống và người chết. Mục tiêu là thống trị toàn lục địa trong tương lai bằng cách thiết lập ra một vương quốc nơi xác sống và người chơi cùng tồn tại ”.

“…Hấp dẫn đấy. Sẽ vô cùng mạnh mẽ nếu các anh có thể tạo ra một đội quân xác sống đạt tới cấp độ của một vương quốc ”.

“Nhưng sẽ không có những hoạt động ép buộc khó chịu nếu chúng tôi tham gia chứ? Chúng tôi tham gia Lễ Hội Máu là vì chúng tôi được đảm bảo quyền tự do. ”

“Tất nhiên, các cô cũng sẽ có được tự do trong Bất Tử. Tuy nhiên, hãy lưu ý rằng Chơi Đồ Mạnh và quân đội Ares là kẻ thù của chúng ta. Nếu xảy ra xung đột vũ trang với hai lực lượng ấy, các cô sẽ phải chiến đấu. “

“…”

Điều kiện không tệ lắm cho White và Black. Họ không những được đảm bảo tự do mà họ còn thích thực tế là họ chắc chắn sẽ đối mặt với Chơi Đồ Mạnh.

“Em hơi lo ngại về việc thù địch với Ares, nhưng …”

“Chúng ta sẽ là bất khả chiến bại nếu sức mạnh của chúng ta kết hợp với đội quân bất tử của Agnus còn gì?”

Những lo lắng của họ đã không kéo dài nữa. Họ cảm thấy yên tâm khi nghĩ về Agnus.

“Được rồi. Vậy chúng tôi sẽ rút khỏi Lễ Hội Máu ”.

Veradin lắc đầu với chị em Đen và Trắng.

“Không, ngoài mặt thì các cô vẫn nên ở lại Lễ Hội Máu. Giống như tôi vẫn đang ở trong Sói Trắng vậy.”

“Các anh vẫn chưa thông báo với thế giới rằng có một tổ chức tên là Bất Tử à?”

“Ừ, hơn nữa, tôi rất tò mò về một điều. Người chủ đứng sau Lễ hội Máu. Danh tính của anh ta là gì?”

“Haha, thực ra tôi cũng muốn biết điều đó.” Veradin đáp.

Hai chị em Black và White hơi phật lòng nhưng họ cũng không phàn nàn gì. Họ thấy rất tò mò về danh tính của chủ nhân.
Thành trì của Lễ Hội Máu nằm sâu bên trong dãy núi Dravian. Có một người đã dành phần lớn thời gian của mình trong tổ cũ của con rồng điên Nevartan ấy. Đó là chủ nhân của Lễ Hội Máu, còn được gọi là ‘Dark.’ Chỉ có ba thành viên sáng lập của Lễ Hội Máu biết danh tính của chủ nhân bí mật này.

“Thật khó chịu khi chị em White và Black im tiếng.”

Hai chị em họ đã tấn công Reidan và thất bại. Dựa trên bản chất ban đầu của họ, sẽ không có gì lạ nếu họ lao tới chỗ ông ta ngay bây giờ. Các thành viên của Lễ Hội Máu đã tập hợp là vì lợi ích của từng cá nhân, vì vậy ông ta không thể cử lực lượng đến giúp được.

Tuy nhiên, việc họ im lặng đã khiến ông ấy cảm thấy không dễ chịu. Ông ta nghĩ về điều này và gửi một lời tin nhắn đến Viola, đó là một trong những thành viên sáng lập của Lễ Hội Máu.

-Cô đã tìm thấy NPC Thành Danh nào ở cấp độ Piaro chưa?

-Tôi đã đi lang thang ở vài vương quốc với lũ trẻ và chưa thấy một NPC tài năng nào cả. Đây là lần đầu tiên tôi phát hiện ra rằng một NPC độc lập là rất quý giá.

-Mọi người đều thèm khát các nhân tài. Hrmm … Có lẽ sẽ khôn ngoan hơn nếu chúng ta tự đào tạo ra.

-Đào tạo một NPC Thành Danh? Làm thế nào?

-Viola, cô đã xem video cuộc chiến Bairan chưa? Có một người lính đã bí mật giúp đỡ Grid trên chiến trường. Có lẽ ngay từ đầu Grid đã không tìm kiếm các NPC Thành Danh. Cậu ta có thể đã đào tạo một NPC bình thường một cách có hệ thống và tiến hóa họ thành một NPC Thành Danh.

-Điều đó có thể sao?

-Chúng ta cần tìm hiểu xem có thể làm được thế hay không. Nếu thấy các NPC có chút tài năng nào đó thì hãy bắt lấy. Chúng ta sẽ đặt họ vào hầm ngục và nâng cấp độ của họ lên.

-Vâng-tôi hiểu rồi.

Viola không chắc lắm nhưng cô ấy vẫn làm theo lệnh của Dark. Niềm tin của cô đối với Dark đã sâu đến mức ấy.

Sau khi chuyển lệnh cho Viola, Dark tỏ ra hài lòng và di chuyển đến một lối đi bí mật ẩn sau bức màn. Ông ta xuống cầu thang và tới một mê cung phức tạp. Người tạo ra mê cung này là ai?

“Hôm nay hãy làm việc chăm chỉ nào.”

Đó không ai khác chính là Dark.

Kaaang! Kaaang!

Đó là một hầm ngục với độ khó khủng khiếp được tạo ra bởi bàn tay cầm cuốc chim của Dark. Đây là nghề ẩn mới có tên Kẻ Tạo Hầm Ngục.

Và sau này ông ta sẽ là một món quà tuyệt vời cho Grid và Chơi Đồ Mạnh…

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện