“Emy, ngươi thật tốt!” Nancy nghĩ thầm.Quay trở lại phòng, bóng tối âm u, Nancy tìm vài ngọn nến thắp sáng căn phòng. Ở cổ đại không có TV, không có smartphone, không có bạn bè,...thật nhàm chán. Đi tới đi lui, Nancy quyết định tiến về phía tủ sau tấm màn che, cô muốn sắp xếp lại đồ đạc của mình.“Roẹt”Một con dao găm sáng chói kề vào cổ Nancy, Nancy giật mình. Phía sau tấm màn, chàng trai mặc đồ đen lạ mặt đứng đó, ánh mắt không mấy thiện cảm, chàng trai trực tiếp cầm dao khống chế cô. Từ lúc vào phòng, cô không nhận thấy sự tồn tại của người lạ, giờ mới phát hiện liệu có muộn không?Nancy đẩy nhẹ con dao, cô muốn thoát khỏi người này, nhưng đối phương nhanh chóng túm chặt lấy cô, một tay ôm eo, một tay cầm dao kề cổ. Có vẻ như người này sẽ làm tổn thương cô trong vài giây tiếp theo.Đôi mắt đỏ ngầu đầy tơ máu của chàng trai nhìn chằm chằm vào Nancy: "Không được hét, nếu không, ngươi tự biết hậu quả."Nancy đầu dưa trống rỗng, muốn cô ở đây chờ chết sao. Không, cô phải ra ngoài tìm người giúp đỡ! Mạnh bạo nắm chặt khớp tay của chàng trai, Nancy nhanh chóng vặn mạnh. Chàng trai đau đớn buông dao ra và rút tay lại, Nancy không nhận thấy cánh tay của chàng trai đang chảy máu. Chỉ nhân cơ hội, cô chạy như ma đuổi ra khỏi phòng. Đúng lúc Epimetheus cầm giáo đi qua, Nancy vội vàng tóm lấy Epimetheus."Dan Hagi, có chuyện gì vậy?" Epimetheus lo lắng nhìn Nancy. Như vớ được cọng cỏ cứu mạng, Nancy liến thoắng kể lại chuyện vừa xảy ra.Epimetheus cẩn thận mở cửa phòng, bên trong ánh nến rực rỡ như ban ngày. Chàng trai lạ mặt đang ngồi trên mặt đất thở hổn hển , cánh tay phải không ngừng chảy máu. Nhìn giống một con nai bị thương, không còn sức để chống cự.Nancy từ đằng sau Epimetheus lúc này mới ló mặt ra, nhìn thấy máu, cô lập tức chạy đi lấy rương thuốc: "Ta sẽ băng bó cho ngươi, đừng động đậy."Chàng trai không chống cự, ngồi yên cho Nancy băng bó, Epimetheus thấy vậy cũng nhẹ nhõm buông giáo: "Bọn ta sẽ không làm tổn thương ngươi lúc này, nhưng ngươi là ai? Tại sao lại ở đây?"Đôi mắt vô hồn, chàng trai kiêu ngạo đáp: "Ta là Lucifer, đến từ địa ngục."Ngay khi chàng trai nói xong, Epimetheus đã rất ngạc nhiên: "Ngươi là Hoàng tử của địa ngục, Lucifer?"Nancy cảm thấy có chút kỳ lạ. Chẳng lẽ Epimetheus biết Lucifer sao?Epimetheus rút ra một cuộn giấy da: "Lucifer, hoàng tử cõi quỷ, từng là đứa con được yêu thương nhất của Chúa, hắn được ban cho vẻ ngoài xinh đẹp, tài trí thông minh, sức mạnh tối cao và quyền lực tối thượng. Nhưng nghe nói gần đây hắn đã biến mất, các vị thần đang tìm kiếm hắn."“Các vị thần đang tìm kiếm Lucifer?” Nancy hí hửng. Nếu cô mang Lucifer giao cho họ, không phải Thần Athena nên lau mắt mỗi khi gặp cô sao?Epimetheus dường như cũng có suy nghĩ giống Nancy: "Chúng ta thực sự nên gửi hắn trở lại nơi hắn đáng ra phải đến."Ai biết Lucifer lại cự tuyệt: "Không! Ta không muốn quay lại."Nancy ngừng suy nghĩ điên cuồng: "Nếu không quay lại, ngươi có thể đi đâu?"Lucifer im lặng một hồi, lát sau mới cúi đầu hạ giọng: "Ta muốn ở lại.""Hả?!"Quyết định này thật khiến Epimetheus với Nancy ngạc nhiên, mặc dù Epimetheus đã tuyên bố với bên ngoài Nancy là đứa trẻ vô gia cư Epimetheus nhận nuôi, nhưng còn Lucifer, làm thế nào để che giấu danh tính của Lucifer?"Chúng ta nên làm gì đây?"Đây là một câu hỏi khó. Epimetheus với Nancy gần như vắt kiệt óc suy nghĩ. Làm sao để Lucifer có thể ở lại?"Đúng rồi, Emy, hãy để Lucifer phụ giúp ta nghiên cứu, dù sao việc này cũng dễ dàng hơn." Nancy đề nghị.Epimetheus suy nghĩ một lát rồi mới gật đầu: "Được thôi, ta có thể thu xếp ổn thoả công việc giúp ngươi với hắn trong thành, nhưng ta có thể can thiệp vào công việc của ngươi, ngươi có ý kiến gì không?"Nancy nghe xong liền cảm thấy có gì đó không đúng: "Sao? Đây là điều kiện ư? Tại sao ngươi lại muốn can thiệp vào công việc của ta?"Epimetheus chậm rãi nói:" Bởi vì ta là vương của thành trì này, ngươi không thể bác bỏ lời ta nói."*****Sáng hôm sau, Nancy mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc, để lộ 2 cánh tay trắng muốt. Cô chuẩn bị đi ăn sáng cùng Epimetheus và Lucifer.Mở cửa bước ra, Nancy thấy Lucifer đang đuổi theo một con gà chạy khắp sân, Epimetheus chặn ở giữa hành lang. Nhìn cảnh này thật khiến Nancy có chút dở khóc dở cười, "Các ngươi đang làm gì vậy?"Nancy ngây người nhìn họ, cho đến khi Lucifer nhốt được con gà đang chạy vào cái rọ tre."Dan Hagi, ngươi dậy rồi sao? Chúng ta vừa sửa lại chuồng gà, chỉ là có một con gà xổng ra. Ngươi vào chính điện trước đi, chúng ta sẽ tới ngay."Lucifer tóm lấy con gà đi đằng trước, Epimetheus cầm cái rọ tre đi đằng sau. Nhìn họ thực giống 2 kẻ ngốc."Việc này không thể để người khác nhìn thấy, 2 người các ngươi phối hợp bắt gà..." Nancy cảm thấy xấu hổ thay họ, một người là vương của thành trì, một người là hoàng tử của cõi quỷ, vậy mà lại cùng nhau đuổi bắt một con gà, thật xấu hổ."Đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn ..." Lucifer nói điều này với một chút thất vọng.Sau khi ăn sáng, Epimetheus đi giải quyết công việc trong thành. Nancy quay cuồng dệt vải. Lucifer ngồi trên bậc thềm, không biết đang suy nghĩ gì.Toàn bộ sân yên tĩnh, chỉ có âm thanh phát ra từ khung cửi của Nancy."Dan Hagi, chuyện ngày hôm qua ... ta.... thực xin lỗi." Lucifer cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ của mình, tốc độ dệt vải của Nancy chậm lại một chút: "Không sao, đó chỉ là phản ứng căng thẳng của ngươi, ta không trách ngươi."Chiều đến,"Cuối cùng cũng dệt xong, ta muốn nghỉ ngơi một lát." Nancy vươn vai, cô muốn đi nghỉ ngơi. Nhưng Lucifer bên cạnh nghiêm túc nhìn cô, dường như có chuyện muốn nói: "Dan Hagi, ngươi có muốn bay không?"Nancy nghi ngờ nhìn Lucifer: "Người làm sao bay được?"Lucifer nắm lấy tay Nancy lao ra ngoài: "Theo ta tới đây."Bàn tay Lucifer ấm áp, cảm giác ấm áp giống như Epimetheus đã mang lại cho Nancy. Nó khiến cô cảm thấy an tâm và thoải mái.Lucifer đưa Nancy lên sân thượng, độ cao 9 mét. Cảm giác quen thuộc này ngay lập tức xuất hiện trong đầu Nancy, giống như lúc Athena đẩy cô khỏi đỉnh Olympus: "Cao... cao quá."Lucifer đẩy Nancy xuống: "Tin ta đi."“A...aa...”Nancy còn chưa kịp chuẩn bị tâm lí đã bị Lucifer đẩy xuống, cô thực sợ chết. Đúng lúc này, Lucifer lao xuống ôm lấy cô, đôi cánh trên lưng Lucifer mở ra như cực quang lóe lên trong đêm tối. Nancy lúc này mới nhớ ra Lucifer có cánh.Hoàng hôn dần buông, mặt trời sắp lặn, ánh chiều tà chiếu vào gương mặt hoa mỹ của Lucifer, thật đẹp, thật ấm áp. Nancy hoa si, tim đập nhanh, hai má đỏ ửng."Đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ không để ngươi ngã." Giọng nói của Lucifer nhẹ nhàng như gió xuân, Nancy phiêu phiêu đắm chìm trong đó, thời gian dường như ngừng trôi, làn gió nhẹ thổi qua mang theo những giai điệu vi vu.Lucifer ôm Nancy, lặng lẽ đưa cô bay qua những cánh đồng xanh mướt, ngắm nhìn những dòng sông trong vắt chảy quanh thành, thả hồn vào những thung lũng hoa tươi sắc,...Mọi thứ quen thuộc nhạt nhẽo mà Lucifer chán ghét lại trở nên đẹp đẽ vào lúc này.Sau khi bay vòng quanh thành trì, Lucifer đưa Nancy trở lại sân, lúc này Epimetheus cũng vừa trở về: "Lucifer, ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Ngươi có biết mang Nancy bay như vậy rất nguy hiểm không? Không chỉ Nancy nguy hiểm mà ngay cả ngươi cũng sẽ gặp rắc rối, ngươi muốn bị lộ thân phận sao?"(Ảnh minh họa : Lucifer ban đầu là thiên thần tối cao, về sau “phản Chúa”, khơi mào cuộc chiến trên thiên đàng, trở thành thiên thần sa ngã, bị đày xuống địa ngục trở thành quỷ Satan. Lucifer trong truyện đã thất bại trong cuộc