Cảnh quan trước mắt lại đổi, chỉ tiểu Hồ vốn từ ban đầu chỉ là một đoàn trắng nho nhỏ, lúc này, đã là cao đến vai nữ tử bạch y kia!
Nữ tử kia vẫn là một bộ dáng khuynh Thành đổ quốc, khí vẫn là tự trích tiên, dù là bao lâu thì khí chất kia bãi ra ở đó vẫn là không thay đổi, chỉ có thay đổi là thực lực nàng, càng lúc lại càng khiến người ta mang lên một loại áp lực nặng nề vô hình, tản mạn một loại chí cao vô thượng địa vị chi tôn, ngạo nghễ nhìn xuống chúng sinh!
Chỉ Hồ Ly kia trên người lại ngày càng toát lên sự thành thục thị huyết, điều không thay đổi chính là, ánh mắt nó, vẫn chỉ luôn hướng về bạch y nữ tử, chỉ là bất đồng, trong con ngươi nó lại chứa thêm mấy phần ôn nhu quyến luyến.
Không biết vì sao, khi nhìn vào ánh mắt nó lúc hướng về nữ tử kia, Đông Phương Thiên Nguyệt lại bất giác nghĩ đến ánh mắt Phong Lam Thiên khi nhìn nàng, trái tim nàng bất giác run rẩy lên từng hồi.
Rõ ràng thời gian lạc vào cảnh ảo là chưa được bao lâu, chẳng rõ vì điều gì, trong tiềm thức nàng lại cảm nhận tự như đã qua mấy mươi thu, lại xuất hiện những diễn cảnh mà ảo cảnh chẳng hề bày ra.......!
Lại chuyển, trước mắt Đông Phương Thiên Nguyệt không còn là một vùng đầy tuyết trắng nữa rồi, mà hiện lên là cảnh nữ tử kia, gặp được nàng ta định mệnh nam nhân, cả hai nhất kiến liền chung tình.
Chỉ Hồ Ly kia, vẫn như cũ ở bên cạnh nữ tử, chỉ là ánh mắt kia, sao lại sâu thẳm âm u như thế, bên trong như thể là một lộ tuyến sương mờ che phủ, mờ mịt cô đơn!
Ánh mắt kia như đang trách người nữ tử, đáng thương đến không nỡ nhìn!
Lại chuyển, cảnh quan trước mắt lại có một trương đại thay đổi, trước mắt lại hiện lên cảnh chiến trường tàn khốc mà nàng đã từng thấy trong ảo cảnh trước kia, dù đã không phải lần đầu nhìn thấy, vẫn là như thế tinh phong huyết vũ khiến người sởn gai óc!
Hoá ra nữ tử này chính là người lần trước nàng đã nhìn thấy, chủ nhân Kiếm Phượng!
Lúc này, khó mà nhận ra được chỉ Hồ Ly kia, Đông Phương Thiên Nguyệt nhìn kĩ, cuối cùng mới là hiểu, chỉ Hồ Ly là đã hoá thành nhân loại bộ dáng, nên mới là không còn thấy thân ảnh hồ ly tuyết trắng kia nữa!
Khi này, đã hoá thành một bạch y nam tử, khí chất lại thập phần tương tự nữ tử bạch y kia, có lẽ do là đã đi theo từ khi còn là ấu tiểu Hồ Ly, nên mới có sự tương