Trong đầu Đông Phương Thiên Nguyệt bấy giờ, tồn một cái táo bạo ý tưởng, nàng không biết nó có bao nhiêu phần khả năng thành công, nàng chỉ biết là phải thử mới có xác định được.
Thiên lực trắng ngần vốn tán ra xung quanh trung không gian lại bắt đầu lấy thân thể nàng làm điểm tụ, từ từ thu vào.
Qua hơn một khắc, xung quanh cơ thể nàng đã không còn một tia hỗn độn lực lượng, trong kinh mạch toàn thân cũng không còn lại bao nhiêu, tất cả đã sạch sẽ rút về nàng đan điền.
Tuyết nơi này mới bắt đầu chạm được đến nàng tứ chi bách hài, nhưng lại rồi vẫn là như cũ, tan biến ngay tức thì.
Đông Phương Thiên Nguyệt nhắm nghiền đôi mắt, tinh thần tập trung hết mức, cố gắng cảm nhận xúc cảm khi tuyết rơi chạm vào nàng trắng nõn nà làn da.
Mãi đến không biết đã qua bao lâu, nàng mới có thể bắt được quỷ đạo của tuyết, có thể cảm nhận rõ ràng hơn cái lạnh khi tuyết chạm vào làn da, bước đầu kế hoạch đã có bước tiến triển tốt, trong lòng nàng lại có thêm một phần vui sướng.
Đông Phương Thiên Nguyệt trích ra một sợi tinh thần lực, sợi tinh thần lực như hoá thành một Đông Phương Thiên Nguyệt thu nhỏ, đứng trên làn da nàng chờ đợi, đợi tuyết gần chạm đến da liền bắt đầu xông ra khiêu khích tuyết phiến vừa rơi xuống kia, sau liền chạy một mạch vào bên trong kinh mạch, theo hướng xuống đan điền.
Không rõ tuyết phiến kia có không linh trí, thế nhưng thật sự có một phần khí lạnh từ nó đuổi theo Đông Phương Thiên Nguyệt thu nhỏ, chạy thẳng vào nàng kinh mạch, đuổi tới tận đan điền.
Vừa đến gần đan điền, kia hạt khí lạnh dường như cảm thấy không đúng,cũng là cảm nhận rõ ràng tồn tại của thiên lực, liền bắt đầu muốn quay đầu bỏ chạy.
Nhưng nàng sao có thể cho nó chạy? ngay lập tức, trong đan điền thiên lực vốn đang dịu ngoan liền như bày bố thiên la địa võng, bao phủ hết tốt thảy lối đi của tia khí lạnh kia, sau liền từng luồng thiên lực bắt đầu lao lên thử cắn nuốt nó, nhưng dù chỉ có một tia khí mỏng manh cũng đủ khiến nàng tốn đqau đó cả khắc mới có thể cắn nuốt hoàn toàn!
Hấp thu hết tia khí lạnh kia, thiên lực nàng cũng là chưa có gì thay đổi, nhưng tự đáy lòng linh cảm mách bảo với Đông Phương Thiên Nguyệt rằng nàng đang đi đúng hướng.
Lại lặp lại quá trình này, ước chừng hơn hai mươi lần thì thiên lực nàng cũng có sự thay đổi nhẹ, vẫn trắng ngần như thế nhưng lại mang theo một chút xúc cảm lạnh lẽo.
.
Truyện Đô Thị
Tốc độ cắn nuốt từng tia khí lạnh cũng đã nhanh hơn ban đầu rất nhiều, làm đến là thuận