Lại quá mấy thiên, Đông Phương Thiên Nguyệt vẫn là ngự trung lính đánh thuê công hội, Trầm Quý còn cho người dọn dẹp gian phòng cạnh bên phòng ông cho nàng, tiện thể dễ dàng kiểm tra tình hình vết thương của ông.
Vết thương trên tay ông cũng là may mắn không có nhiễm trùng, miệng vết thương cũng phần nào khô lại, chỉ cần quá thập thiên liền có thể cắt chỉ.
Hôm nay nàng là dự tính sẽ châm cứu giải độc tính Thủy Thi trên người Trầm Quý, thêm nữa là chữa trị phần lục phủ ngũ tạng bị ăn mòn do độc tố sinh ra giữa Thiên Phí Thảo và Hồng Diệp Kiến.
Sau đó xế chiều sẽ rời đi công hội lính đánh thuê, nàng còn phải trở về khách điếm kia, dù sao cũng là đã để Tiểu Hoả và Nhục Cầu ở đấy một mình liên tục mấy ngày trường a!
Tuy là trước khi đi cũng có nói qua với bọn nó không được rời khách điếm đi đâu trước khi nàng về.
Cũng có nói qua là Đông Phương Thiên Nguyệt có thể sẽ ở lại lính đánh thuê công hội để giải kì độc cho công hội lính đánh thuê hội trưởng.
Nhưng nàng vẫn là rõ ràng, với tính cách của bọn nó mà liêu, nhưng không ở nổi trong phòng ba ngày liền! thể nào cũng sẽ trốn đi chơi, không biết có gây sự phiền phức gì không nữa!
Lúc nàng tiến hành châm cứu cho Trầm Quý là giữa giờ mẹo, quá trình nhưng tốn tất thảy hơn ba canh giờ, bấy giờ trạng thái nàng cũng là không tốt lắm, thiên lực nơi đan điền muốn khô cạn là!
Khi Đông Phương Thiên Nguyệt châm cứu xong, đã là giờ Mùi gần hai khắc, nàng trở về gian phòng cạnh phòng Trầm hội trưởng nghỉ ngơi khôi phục trong chốc lát, đến đầu giờ Thân thì rời khỏi lính đánh thuê công hội, trở về khách điếm lúc trước nàng đã thuê.
Lúc vào đến gian phòng nàng đặt trước đó, quả nhiên chỉ có một căn phòng trống, chẳng thấy Tiểu Hoả và Nhục Cầu bóng dàng ở đâu, trong lòng lại thầm than một tiếng, đúng là ham chơi!
Mãi đến khi Thiên đã hắc, trong bóng đêm mới dần dần xuất hiện hai bóng dáng, một bạch một kim hồng sắc, đang nhanh chóng xuyên trong không khí nhảy vào gian phòng bằng khe hở trên cửa sổ.
Đông Phương Thiên Nguyệt nhàn nhã ngồi trong màng chắn, cũng không có lên tiếng ngay lập tức, vẫn yên lặng nghe động tĩnh của bọn nó.
.
Googl???? ????rang nà????, đọc nga???? không q????ảng cáo -- ????????Ù???????? ????UYỆ????.????n --
Một giọng nói non nớt xa lạ vang lên, Đông Phương Thiên Nguyệt nhíu mày, chẳng lẽ trong phòng còn có người khác, nhưng thần thức nàng không cảm nhận được nga!
Tiếng nói kia vừa xa