Trước câu hỏi của Phong Lam Thiên, Đông Phương Thiên Nguyệt làm như không nghe thấy, bên ngoài là một bộ lạnh nhạt không quan tâm.
Bên ngoài lạnh nhạt, nhưng bên trong lại âm thầm tự hiểu bản thân nàng đáp án, rõ ràng nàng là có, có tưởng hắn!
Phong Lam Thiên cũng làm như không thấy nàng lạnh nhạt, thái độ vẫn là như cũ nhiệt tình, cường thế lại ôn nhu vòng tay ôm lấy cả cơ thể nàng.
Bất ngờ là, Đông Phương Thiên Nguyệt lại không có lập tức đẩy ra, chỉ trầm mặt bất động.
Cho dù là biết nàng có lẽ cũng thích hắn, hắn hẳn cũng là chiếm một vị trí nhất định trong lòng nàng, nhưng để nàng nguyện ý nói ra tình cảm của mình, vẫn phải còn rất lâu, Phong Lam Thiên biết rõ điều này, nhưng vẫn là có chút trong lòng thất vọng vì nàng không đáp lại hắn.
Bất quá, nàng không cự tuyệt hắn nữa rồi! điều này khiến tâm tình Phong Lam Thiên vui sướng không thôi.
Mặc dù nàng không đáp lại hắn, vẫn là dễ dàng khiến hắn cảm thấy đủ thoả mãn, có lẽ do trước đây nàng luôn đẩy hắn ra, nên bây giờ dù không đáp lại, chỉ là im lặng mặc kệ hắn ôm lấy, cũng đủ khiến tâm tình Phong Lam Thiên một bước lên cao.
Tự nhủ với lòng không nên gấp gáp, tình cảm luôn là thế, gấp gáp chỉ khiêns nàng càng phản cảm mà đẩy hắn ra thôi, tự nói phải từ từ.
Đông Phương Thiên Nguyệt tâm tình là vạn phần phức tạp, thành phần nào đó trong tâm trí nàng, đột ngột đổ xập xuống, không kiên định gạt bỏ hoàn toàn tình cảm của hắn được nữa.
Tâm trí như chia làm hai phe, một bên nói nàng đáp lại hắn cái ôm, một bên lại nói nàng đẩy hắn ra rồi bỏ đi, hai bên giao chiến lại bất phân thắng bại, cuối cùng khiến cơ thể nàng bất động.
Phong Lam Thiên nào có biết diễn biến nối tâm hỗn loạn của Đông Phương Thiên Nguyệt, ôm được nàng liền luyến tiếc không nỡ rời tay, cứ thế mà đứng ôm.
Hàm Nhất từ khi xuất hiện, ánh mắt bắt đầu dán trên Điệp Y, cũng chẳng quan tâm nổi hắn chủ nhân đang làm cái dạng gì động tác, trong con ngươi tràn ngập si mê quyến luyến.
Điệp Y cũng là sớm cảm giác được ánh mắt Hàm Nhất, dù sao từ trước đến nay, hắn nhìn nàng vẫn luôn lộ liễu như thế, mặt bất giác đỏ lên, học theo dáng vẻ bất cần không quan tâm sự đời của Đông Phương Thiên Nguyệt, lờ đi ánh mắt Hàm Nhất.
Điệp Lan một bên nhìn chủ thượng nhà mình như thế nào vô sỉ,lại nhìn một bên Hám Nhất ánh mắt loé