*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong nháy mắt đã trôi qua hai ngày, khả năng phục hồi đáng kinh ngạc của Diệp Hạo đã thể hiện ra, sự yếu ớt trước đây của anh đã mất một nửa, tuy rằng vết thương vẫn nghiêm trọng, nhưng đã khôi phục được rất nhiều.
Linh Hồ Uyển Nhi cũng có thể xuống đi bộ được rồi, cô ta cũng luyện võ quanh năm và ăn vô số loại thực phẩm chữa bệnh. Những thứ này ăn thường xuyên sẽ tốt cho thể lực, đến khi bị thương, thì tác dụng bên trong của nó sẽ được bộc lộ ra.
Sáng ngày thứ ba ngủ dậy, hai người chuẩn bị tạm biệt ông cụ, đi lên thành phố mua một ít dược liệu để tiến hành bước trị liệu phục hồi tiếp theo.
“Ông, bà, hai hôm nữa chúng cháu lại quay lại, mang về cho hai người một ít đồ chữa bệnh”, đứng trước cửa, Diệp Hạo nói một cách chân thành.
“Được, nếu hai người có tâm thì tôi cũng không khách sáo”, ông cụ không khách sáo nữa, chỗ này của ông thực sự thiếu thốn, để chữa bệnh cho hai người cũng tốn không ít rồi.
Nagqu nằm trên cao nguyên Bắc Tây Tạng, giữa dãy núi Tanggula, dãy núi Nyenchen Tanglha và dãy núi Kailash, có độ cao trung bình trên 4.000 mét, được mệnh danh là nóc nhà của thế giới.
Các danh lam thắng cảnh của Nagqu vô cùng đẹp, đông trùng hạ thảo, hoa sen tuyết và xạ hương nổi tiếng khắp Hoa Hạ chính là những đặc sản ở đây.
Đám người Hàn Tuyết qua hai ngày di chuyển không ngừng thì cuối cùng cũng đến nơi, sau khi nghỉ ngơi một đêm, hôm nay họ sẽ đi đến chùa Đạt Mẫu, cách Nagqu hàng trăm km.
Chùa Đạt Mẫu được bao quanh bởi những ngọn núi phủ tuyết trắng, là ngôi chùa bí ẩn nhất ở Bắc Tây Tạng, có đài thiên táng, nơi duy nhất ở Tây Tạng còn lưu giữ được sọ người.
Vì vậy, ngôi chùa này cũng được cho là có thể giải đáp được ý nghĩa của "sự sống
và cái chết". Zado nói, trước đây khi vị lạt ma già trong chùa đang cứu người làm việc thiện thì ông đã lĩnh hội được ý nghĩa của sự sống và cái chết, nhìn thấy ánh sáng của trí tuệ, và tìm thấy quả Phật Tâm trong ngọn núi tuyết phủ này.
Tất cả đều ngạc nhiên khi nghe được những lời này, nhưng các khu vực ở Tây Tạng luôn đầy rẫy sự bí ẩn, Phật giáo Tây Tạng lại càng bí ẩn và lạ thường hơn nữa.
Dọc theo đường đi, Hàn Tuyết luôn thấy lo lắng nhưng lại rất kích động, vài giờ sau, phía xa trong tầm mắt họ xuất hiện những tòa Phật tháp trắng xóa.
"Đó chính là chùa Đạt Mẫu, ngôi chùa bí ẩn nhất ở Bắc Tây Tạng. Chúng ta nhất định phải có một tấm lòng thành", Zado nhắc nhở.
Xe đến cổng chùa, một nhóm người cùng đi xuống xe, Zado dẫn họ đi vào trong, đi được một đoạn thì gặp hai vị lạt ma trẻ tuổi.
“Xin chào, chúng tôi muốn tìm Đức Tán Thượng Sư!” Zado đan hai tay thành trước ngực rồi nói một cách cung kính.
Zado nói tiếng Tây Tạng, hai vị lạt ma sau khi trao đổi với cậu ta một lúc thì quay lưng bước đi.
“Họ bảo chúng ta đợi một chút, họ đến mời Đức Tán Thượng Sư”, Zado quay đầu lại nói.
“Đức Tán Thượng Sư là một trong những nhà sư được kính trọng nhất ở chùa Đạt Mẫu, chỉ dưới Phổ Đà Kham Bố...”, Zado giải thích. Tên gọi trong các ngôi chùa ở Tây Tạng khác với tên trong tiếng Hoa Hạ, nên nếu cậu ta không giải thích thì họ rất dễ nhầm lẫn.
Một lúc sau, vị lạt ma trẻ tuổi vừa nãy đã quay lại, nói: "Các vị, mời đi theo tôi!"