Mọi người bên dưới đều đã tin rồi, trong nháy mắt những ánh nhìn đổ dồn về phía Diệp Phàm hau háu như có lửa.
"Diệp Phàm, nếu chú hai đã nói vậy thì chắc chắn là thật, còn không nhanh mang dao găm Long Lân gì đó ra đây, cậu không có tư cách ôm trọn một mình đâu", Hàn Bách Hào hùng hồn đầy lý lẽ.
"Đúng thế, cậu là thằng ở rể nhà họ Hàn, dao găm cũng thuộc về toàn bộ người nhà họ Hàn, cậu phải giao ra đây"
Hàn Tuyết không nói lời nào, cô chẳng hiểu gì cả, nhưng bọn họ khi đến dao găm Long Lân thi cô lại có chút ấn tượng.
Lúc đánh nhau với đám võ sĩ Tịch Quốc ở công viên, hình như Diệp Phàm đã từng dùng nó, một con dao găm dài tấm 1,5 tấc, phản chiếu ánh sáng vô cùng chói.
"Chú hai, chú đúng là dai như đỉa, tôi cũng sợ chú rồi đấy! ”, Diệp Phàm lắc đầu nói, nhưng khoé mỗi mang đậm sự giễu cợt.
“Định lấy dao Long Lân làm bảo vật gia truyền của nhà họ Hàn, anh muốn hỏi một câu, nhà họ Hàn xứng sao?”
Nhưng lúc này, mọi người không thấy được vẻ mặt giễu cợt của anh, câu nói của Diệp Phàm chẳng khác gì khẳng định lời của Hàn Minh Chung là sự thật.
truyện xuyên nhanh
Vẻ mặt bà cụ đã xao động, con dao găm giá trị 1 tỷ, bọn họ đem bán đấu giá thành công thì nhà họ Hàn lập tức có thể một bước lên mây, trở thành gia tộc hàng đầu, còn về bảo vật gia truyền sao?
Truyền con mẹ nó chứ bảo vật.
"Diệp Phàm nhanh chóng mang dao Long Lân ra đây, nhà họ Hàn sẽ không bạc đãi cháu, bây giờ bà lập tức tuyên bố, cả nhà của cháu tức khắc chuyển vào nhà lớn của nhà họ Hàn ở”, bà cụ nói.
"Bà nội nói rất có lý, Diệp Phàm cậu giao ra đi, việc công ty thương mại Thiên Bảo đang thể chấp kia cũng được giải quyết, sau này toàn bộ đều do em họ Tiểu Tuyết phụ trách”, Hàn Bách Hào hùa theo.
Từng lời từng câu đều hứa hẹn này nọ với Diệp Phàm, càng hết cả hồn là có một người là con cháu nhà họ Hàn thế mà lại có thể mở miệng ra được bảo để cho Diệp Phàm vào từ đuờng nhà họ Hàn, đổi họ Diệp thành họ Hàn.
Sau này không gọi là Diệp Phàm nữa mà gọi là Hàn Phàm.
Suyt nữa đã làm Diệp Phàm bật cười tại chỗ, đầu óc của mấy đứa cháu này cũng vĩ đại ghê.
Thế nhưng Diệp Phàm vẫn một mực im lặng, Hàn Minh Chung nhướng mày mắng: “Diệp Phàm, cậu đừng có mà được voi đòi tiên, tôi cảm thấy để cậu bước vào từ đường, đổi thành họ Hàn là vinh sự quá lớn đối với cậu rồi, làm người nên biết phải trái, uống nước thì phải nhớ nguồn"
"Đúng thể, được ban họ Hàn, sau này sẽ trở thành người nhà họ Hàn, cậu phải biết trân trọng cơ hội này”, một người phụ nữ nhà họ Hàn cao ngạo nói.
Trong đáy lòng Diệp Phàm cười khẩy, cái nhà họ Hàn này thật sự xem mình là Hoàng gia phong kiến sao?
Đúng là hết thuốc chữa mà.
Diệp Phàm nhìn Hàn Minh Chung giễu cợt nói; "Chú hai, tôi có nói muốn đổi sang họ Hàn nhà mấy người sao?”
“Tôi nói sẽ giao dao Long Lân ra? Làm người phải biết thân biết phận, tôi mà đưa nó cho chú, con dao Long Lân này là cái gì, chú cũng rất rõ, không sợ cả nhà họ Hàn diệt tộc sao?"
Nhà họ Hàn diệt tộc?
Một câu chấn động vừa thốt ra, nhất thời làm cả nhà họ Hàn điêu đứng.
"Láo xược, thằng khốn cậu dám nguyền rủa nhà họ Hàn" Hàn Minh Chung bắt kịp, trong nháy mắt ông ta phát giận giơ tay và vào mặt Diệp Phàm.
Diệp Phàm giơ tay lên chụp lại cánh tay của Hàn Minh Chung, năm ngón tay siết mạnh, ông ta liền bật ra tiếng hét đau đớn.
Ông ta quên mất rằng ông ta đã từng bị Diệp Phàm dọa sợ đến mức ngồi phịch xuống sàn tại phòng đấu giá ông ta cứ nghĩ là khi ở nhà họ Hàn, đứng trước mặt bà cụ thì Diệc Phàm sẽ không dám đánh trả.
"Diệp Phàm, anh buông bố tôi ra…" Hàn Tử Hiên vội quát lên, tiếng gào thét của Hàn Minh Chung làm có ta sốt ruột.
Hàn Minh Chung cố sức vùng vẫy thì bị Diệp Phàm hất tay ra.
Sắc mặt bà cụ nhất thời đen như trời sắp chuyển mưa, giận đến mức cả người run lên, Diệp Phàm cả gan nguyền rủa nhà họ Hàn diệt tộc, lại còn dám đánh con trai của bà ta.
Quả đúng là ăn gan hùm mật gấu mà!
"Diệp Phàm, tại sao cậu lại nói dao găm này sẽ làm nhà họ Hàn chúng tôi diệt tộc, nếu không thốt ra được câu nào hợp tình hợp lý, bà già tôi đây có chết cũng phải lột da cậu", giọng nói bà cụ lạnh như băng.
Người nhà họ Hàn từ trước tới giờ chưa từng nhìn thấy bà cụ nổi giận như thế, Hàn Tuyết đứng một bên cũng sốt ruột, vừa muốn mở miệng thì lại bị Diệp Phàm ngăn lại, anh đưa tay lên người lần mò.
Mọi người còn chưa thấy được gì thì anh đã lấy ra một con dao găm dài khoảng 1,5 tấc cầm trong tay, trên lưỡi dao là hình vảy rồng, lúc di chuyển có những tia sáng phản chiếu chói lọi,