*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đúng lúc này một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Phổ Đà quay đầu nhìn, lập tức tròng mắt như muốn nứt toác ra.
Linh Hồ Uyển Nhi cầm kiếm đâm xuyên qua ngực một lạt ma đang định đánh lén cô ta.
Một kiếm đâm xuyên!
Cô ta rút kiếm ra, máu tươi từ tim lạt ma phun trào b ắn ra xối xả.
Người đầu tiên, thiệt mạng!
“Yêu nữ, cô đáng chết, đáng chết…”, Phổ Đà nổi cơn thịnh nộ, ra đòn đẩy Diệp Phàm ra, đột nhiên chuyển hướng lao đến giết Linh Hồ Uyển Nhi.
“Hòa thượng, đối thủ của ông là tôi”, Diệp Phàm gầm lên, nhấc đao chạy đến, cảm đường của Phổ Đà.
“Cút ra…”, Phổ Đà giận điên lên, vung chùy Kim Cang trong tay lên, mang theo tàn ảnh rợp trời đánh vào người Diệp Phàm.
“Thập tam đao Phong Ma, giết!”
Diệp Phàm hét lên, dốc hết sức mạnh đánh ra thập tam đao Phong Ma, trận chiến của hai người lại trở lên ác liệt.
Linh Hồ Uyển Nhi nhếch mép, cầm trường kiếm quay người giết lạt ma khác.
Tiếng kêu thảm lại vang lên, cơn thịnh nộ của Phổ Đà đã lên đến cực điểm, nhưng vẫn không thoát được sự ngăn cản của Diệp Phàm, cho dù Diệp Phàm đã bị ông ta đánh cho phun máu tươi.
“Hòa thượng, ông không thoát được đâu, không giao Tiểu Tuyết ra thì tôi sẽ giết, giết đến khi chùa Đạt Mẫu chỉ còn lại mình ông, cho ông cô độc lẻ loi!”
Diệp Phàm âm trầm cười nói, nụ cười của anh phản chiếu trong ánh mắt của Phổ Đà khiến ông ta điên tiết,
giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phát hỏa.
“Ma đầu, mày đáng chết, đáng chết!”
“Dạ Xoa Hàng Ma Côn!”
Vành mắt Phổ Đà đỏ quạnh lên, khí tức quanh cơ thể đạt tới cực điểm, mỗi lần vung chùy Kim Cang lên đều phát ra tiếng không khí bị xé rách.
Vẻ mặt Diệp Phàm nghiêm trọng, đây là côn pháp tối thượng của Phật môn, uy lực vô cùng mạnh.
Anh vẫn chưa phải bất khả chiến bại, anh mới chỉ lĩnh ngộ được chiêu thứ nhất của thập tam đao Phong Ma là Quần Ma Loạn Vũ.
Chiêu thứ hai là Truy Hồn Đoạt Mệnh, anh miễn cưỡng mới sử dụng được, vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc, nếu như đánh ra thì sẽ tiêu hao rất nhiều sức lực của anh, thế sẽ thành lợi bất cập hại.
“Yêu nữ chết đi!”, đúng lúc này một tiếng hét lớn từ đằng sau họ vang lên.
Chỉ thấy sáu lạt ma từ đằng sau đi đến, một người trong đó nhanh chóng đánh về phía Linh Hồ Uyển Nhi, tay ông ta cầm côn dài, bật người nhảy lên, giáng côn xuống người Linh Hồ Uyển Nhi.
Bịch!
Linh Hồ Uyển Nhi giương kiếm chặn, nhưng lại bị đánh bật ra sau, ngã mạnh xuống đất, thân thể mảnh mai run lên, ho ra một ngụm máu.