*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Phù!”
Khí kình lạnh lẽo như thanh đao, trực tiếp giáng thẳng vào người A Vĩ.
Máu tươi bắn ra, nội tạng cũng tràn ra theo.
“Oẹ!”
Những tiếng nôn oẹ vang lên, lần này không chỉ còn là những tiếng nôn khan nữa.
Các cô gái đi theo tới để khám phá thế giới bên ngoài, liền bị doạ sợ tới mức bật khóc.
Hàn Tử Di lúc này mặt trắng bệch, cũng đã phải nôn khan mấy lần.
Bởi vì cô ấy chưa ăn gì, nên cũng chỉ có thể nôn ra nước bọt, vì thế miệng đắng chát.
Trước kia cô ấy cũng đã từng bị người Tịch Quốc bắt cóc, cũng đã từng chứng kiến cảnh tượng Diệp Phàm giết người.
Thế nhưng, đây là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng giết người như mổ lợn thế này.
Lúc này, mấy người của trưởng lão Tứ cũng đã nghe ra, nhìn A Vĩ bị chém làm đôi, đang kẽ run trên mặt đất.
“Ma đầu...”
“Cũng quá máu lạnh rồi đấy, tôi quyết rồi, cả đời này tôi sẽ không trở thành kẻ thù với truyền nhân của Đao Ma!”
“Đều bảo Đao Ma chính là ma đầu, chúng ta còn chưa được chứng kiến ông ta ra tay, nhưng nhìn thủ đoạn của đệ tử ông ta, hôm nay coi như cũng đã được thấy rồi...”
“Nhưng mà, Diệp Phàm cũng bị thương rồi, không thấy hắn cũng nôn ra máu hay sao?”
“Nếu nhớ không nhầm, đây là lần đầu tiên hắn ta nôn ra
máu!”
Lúc này, mọi người trong hiện trường đang lần lượt tranh luận với nhau.
Mới được bao lâu chứ?
Diệp Phàm chỉ mới phải trả giá bằng một ngụm máu, còn đối thủ của anh đã chết mất hai tiểu tông sư.
Tiểu tông sư đấy, chứ không phải cải thảo bên đường, những người này tương lai đều sẽ trở thành trụ cột của lực lượng tương ứng.
Nhất là A Vĩ, còn quá trẻ, chỉ mới ba mươi tuổi đầu!
Diệp Phàm đứng một bên dùng ánh mắt lạnh lẽo quan sát, đồng thời cũng khôi phục thể lực vừa hao tổn, dù sao anh cũng không phải mình đồng da sắt.
Trưởng lão Tứ của Lăng Tiêu Sơn vô cùng thống khổ, cuối cùng trở nên vô cùng hung ác.
“Diệp Phàm, hôm nay không giết được mày, tao sẽ tự vẫn!”
Trưởng lão Tứ của Lăng Tiêu Sơn huýt sáo, thanh đao trong tay đột nhiên chỉ về phía Đỗ Trạch: “Đỗ Trạch, giết đứa con gái đó!”
Soẹt!