“Đúng vậy, tôi đoán thực lực Diệp Phàm ít nhất cũng nằm trong ba mươi người đứng đầu bảng Bưu. Liên minh diệt Diệp này không thể nào tập hợp hết được ba mươi người này được, dù sao mấy người mạnh trẻ tuổi đó chẳng muốn liên thủ với người khác đâu!”
“Chống mắt mà xem vậy…”
Mọi người bàn tán xôn xao, không phải những người đến đây không muốn thừa nước đục thả câu, nhưng mà người của Vạn Chung Môn và Hồn Thiên Môn đều bị hành hạ đến chết dễ dàng như vậy…
Khiến bọn họ vô cùng kinh sợ, ý định muốn ra tay với Diệp Phàm lập tức biến mất.
Nhưng mà bọn họ cũng không hề biết, Diệp Phàm đã từng giao đấu với Lý Thanh Nguyệt xếp hạng bảy của bảng Bưu rồi.
Buông Hàn Tùng ra, Diệp Phàm nhìn mấy người nhà họ Hàn, lạnh nhạt nói: “Mấy thi thể này thì giao cho các người xử lý vậy, có hoàn thành được không?”
“Được được, cậu yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ xử lý tốt!”
Không ít người nhà họ Hàn mở lời hùa theo, đây là lần đầu tiên Diệp Phàm giết chết người nhà Hàn, khiến bọn họ sợ hãi vô cùng.
Từ hôm nay trở đi, bọn họ đã biết Diệp Phàm sẽ không còn nể nang tình cảm gì với bọn họ nữa rồi!
Nhà họ Khổng ở thành phố Cảng là đối tượng hợp tác mới nhất của Lăng Tiêu Sơn, nhị trưởng lão Bành Việt của Lăng Tiêu Sơn đang ở chỗ này.
Lúc này, trong phòng khách nhà họ Khổng, Bành Việt cùng với một vài nhân vật quan trọng của nhà họ Khổng đều ngồi ở đây.
Nhìn đoạn phim Diệp Phàm hành hạ Ngô Triết và Hà Khôn đến chết, vẻ mặt ai nấy đều thay đổi liên tục.
Bành Việt ngẩng đầu, thấy sắc mặt người nhà họ Khổng có chút hoảng hốt không chừng thì lập tức trầm giọng nói: “Khổng gia chủ, không cần lo lắng về tên Diệp Phàm này. Mục đích quan trọng nhất của chúng tôi đến đây là đuổi giết hắn ta, cho nên không hề có mối đe dọa nào đối với mọi người!”
“Ha ha ha… Bành trưởng lão lo lắng quá rồi. Với thực lực của Lăng Tiêu Sơn, đương nhiên là nhà
họ Khổng chúng tôi cũng tin tưởng rồi!”. Gia chủ nhà họ Khổng vội nói.
“Vậy thì tốt, Diệp Phàm chẳng qua chỉ là con khỉ xưng vương khi ở trong núi không hổ mà thôi, không đáng để nhắc đến!”, Bành Việt lạnh nhạt nói.
Bên dưới lập tức vang lên mấy tiếng khen ngợi nịnh nọt, nhưng trong lòng Bành Việt lại rất u ám, thực lực của Diệp Phàm có hơi vượt ngoài dự đoán của ông ta.
Nếu như muốn truy giết Diệp Phàm thì nhất định phải chuẩn bị chu toàn!
Mà lúc này, mấy người Diệp Phàm rời khỏi nhà họ Hàn, về thẳng khu biệt thự số một.
Trong giới võ đạo, bởi vì đoạn phim Diệp Phàm hành hạ Ngô Triết đến chết truyền đi nên khí thế sục sôi của “Liên minh diệt Phàm” đã giảm đi không ít.
Một số người gia nhập tự cảm thấy thực lực không đủ nên đã rút khỏi “Liên minh diệt Diệp”.
Điều này khiến cho khí thế sục sôi của liên minh “công lý” tạm thời ngưng lại, rõ là buồn cười.
Thế nhưng, tình hình quốc tế đang sóng gió cuồn cuộn, nhà Âu Dương đang treo thưởng một tỷ đô la, nhân sâm tự nhiên ba trăm năm… Một số thứ để kích động các thế lực cạnh tranh nhau!
Mặc dù Diệp Phàm biết những chuyện này, nhưng anh cũng không hề lo lắng chút nào, binh đến tướng chặn, nước đến thì đất ngăn!
Trong khu biệt thự số một, mấy người Diệp Phàm lần lượt ngồi ở đó, Âu Dương Ngọc Quân ngồi bên cạnh Diệp Phàm.
“Anh, có phải anh có lời gì muốn nói đúng không?”, Âu Dương Ngọc Quân nhìn anh hỏi.
“Khụ, cái này…”