Âu Dương Đạo Vĩ cầm hai cây đao trong tay, không ngừng vung lên chém loạn, tấm lưới bị ông ta chém rách một khoảng.
Song những người khác thì không tốt số như vậy, đặc biệt là người nhà họ Lâm, lúc Lâm Hồng Dương rống lên cảnh báo thì đã muộn rồi.
“Nhà Âu Dương, nhà họ Lâm, xem ra hai nhà họ đã bắt tay với nhau!”
Trong khu nhà, Diệp Chấn Hà nhìn camera giám sát, lạnh lùng nói.
“Nhà họ Lâm đúng là không chịu yên phận, muốn tìm chỗ chết đây mà!”, Diệp Hiền cười khẩy đáp.
“Hừ, lúc này rồi mà cái lão già của nhà họ Lâm vẫn không có động tĩnh gì, xem chừng cũng muốn tranh thủ, nhân lúc nhà Âu Dương đến trả thù liền thuận nước đẩy thuyền”, giọng nói của Diệp Chấn Hà lạnh như băng.
“Đẩy thuyền cũng có thể bị trượt chân, càng đừng nói là thuyền nhà họ Diệp chúng ta!”, Diệp Hiền châm biếm, ông ta như nhìn thấu hành động của nhà họ Lâm.
“Chúng ta cũng ra thôi!”
Diệp Chấn Hà nói rồi liền nhìn Chu Tình, nhăn mặt nói: “Con nên lùi ra sau đi, nếu không chút nữa hỗn loạn, khó mà bảo vệ con được”.
“Bố, con tự biết bảo vệ an toàn cho mình!”, Chu Tình cười thản nhiên.
Diệp Chấn Hà lắc đầu đi ra, không nói thêm gì nữa.
Bên ngoài, tiếng kêu la chém giết làm rung trời chuyển đất, Diệp Hiền ra lệnh tiểu đội Lôi Đình được giữ lại làm lực lượng
bí mật ở trong nhà xông lên chém chết những người đang bị mắc trong lưới.
Âu Dương Đạo Vĩ trông thấy lại có một đội ngũ của nhà họ Diệp lao tới thì sắc mặt thoắt tái đi, khi vừa định ra tay thì có một giọng nói mạnh mẽ cất lên.
“Người anh em này phải chăng là người nhà Âu Dương?”
Chỉ thấy hai người Diệp Chấn Hà và Diệp Hiền cùng bước ra, Diệp Chấn Hà cao giọng chất vấn.
“Không tính là anh em, nhưng cũng gần là kẻ địch đấy!”, Âu Dương Đạo Vĩ không hề khách khí, bóng người nháy mắt bước từ tấm lưới ra ngoài.
Sắc mặt ông ta cực kỳ hiểm độc nhìn hai người nói: “Trong hai người, ai là gia chủ nhà họ Diệp?”
“Là tôi, muốn giết tôi sao?”, Diệp Chấn Hà chỉ chính mình, hờ hững nói.
“Ha ha ha…”, Âu Dương Đạo Vĩ bật cười ha hả: “Không chỉ giết ông, mà những ai có quan hệ với ông đều phải chết, hôm nay nhà họ Diệp nhất định phải bị tiêu diệt!”
Lúc này một luồng khí thế thâm hậu từ người ông ta bộc phát ra, bắn về phía Diệp Chấn Hà.
Thăm dò!