*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Động tác của Hà Triển Long không được lưu loát, rót đến một chén đầy, trực tiếp xin lỗi ngồi xuống.
Sau hành động này của ông ta, biểu cảm của những người khác có chút thay đổi, một bầu không khí vi diệu quanh quẩn trong phòng trà.
Sắc mặt Phòng Đông Thịnh thay đổi liên tục, Hà Triển Long đã như vậy, nếu ông ta tiếp tục truy cứu lại cho thấy mình là kẻ tính toán chi li.
Nhưng dựa vào cái gì mà Hà Triển Long nghe lời Trần Hồng Bác?
Chỉ vì Trần Hồng Bác là Phó hội trưởng sao?
Ông ta mới là Hội trưởng mà!
Hơn nữa, Trần Hồng Bác nói rằng ông ta đã có nhiều đóng góp cho Hội đồng, nghĩa là bây giờ không đóng góp gì cho Hội đồng?
Nhiều mối nghi ngờ dâng lên, trong lòng Phòng Đông Thịnh trở nên âm trầm, nhưng
ông ta không thể giống như Hà Triển Long, cứ thế mà đi chất vấn Trần Hồng Bác.
Y dược Hồng Bác đang phát triển nhanh chóng, có đà tăng trưởng mạnh mẽ trong ngành y tế và chăm sóc sức khỏe, không thua kém gì Y dược Đông Thịnh của ông ta.
"Được rồi lão Phòng, chúng ta còn chưa đánh bại người ta, nội bộ đã nhốn nháo cả lên rồi, đây không phải lại tự tát vào mặt mình sao?"
Trần Hồng Bác tiếp tục khuyên nhủ, còn đích thân rót một tách trà cho Phòng Đông Thịnh: "Lão Hà đã xin lỗi rồi, vốn dĩ ông ấy cũng chỉ có ý tốt, ngồi xuống bình tĩnh đi..."