*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Không tới hai mươi phút sau, cánh cửa phòng hát được mở ra, một người phụ nữ mặc áo cổ chữ V đi vào, người phụ nữ này khoảng ba mươi mấy tuổi, bộ ngực đồ sộ nẩy tưng tưng của chị ta khiến người khác nhìn muốn đau mắt.
“Chị Viện...”, Hạ Nam vội vàng đứng dậy chào hỏi khi thấy người phụ nữ này đi vào.
“Người đâu, mau nói người đẹp mà em vừa nói tới đang ở đâu?”, chị Viện vội vàng hỏi, bởi Linh Hồ Uyển Nhi ngồi phía sau Diệp Hạo, cho nên đã bị anh che khuất.
Hạ Nam vội vàng dẫn chị Viện đi vào phía trong, chị Viện vừa nhìn thấy Linh Hồ Uyển Nhi, liền kinh ngạc thốt lên: “Trời ơi, một cô gái xinh đẹp như vậy luôn...”
Chị Viện thốt lên một cách thái quá, chị ta trước kia là khách hàng của Hạ Nam, đã từng mua một căn biệt thự nhỏ từ chỗ cô ta, cho nên dần dà hai người cũng coi nhau như bạn bè.
Nhưng điều kiện của Hạ Nam không được tốt cho lắm, cho dù có muốn bước vào ngành giải trí, cũng không dễ dàng gì.
Chị Viện nhìn kỹ Linh Hồ Uyển Nhi một lượt, quả thực cô ta đúng như nhân vật từ trong tranh bước ra.
“Chào em, mọi người đều gọi chị là chị Viện, chị là Phó giám đốc điều hành của Truyền thông Tinh Quang!”, chị Viện cúi người bắt tay với Linh Hồ Uyển Nhi, nhưng cái cúi người này của chị ta, khiến Diệp Hạo được bổ mắt.
Cũng vì là phép lịch sự, Linh Hồ Uyển Nhi chào hỏi lại, ngay sau đó chị Viện chủ động làm quen chạy tới ngồi bên cạnh Linh Hồ Uyển Nhi.
“Linh Hồ Uyển Nhi, cái tên hay quá, chị cũng gọi em là Uyển Nhi nhé, chị xin được giới thiệu qua trước về công ty Truyền thông Tinh Quang của bọn chị...”
Nói rồi, chị ta liền nói lô một lốc, nào là công ty có sức mạnh hùng hậu như thế nào, khả năng đào tạo ngôi sao mạnh ra sao.
“Uyển Nhi, em rất có tiềm lực để trở thành nữ
thần quốc dân, đủ sức cạnh tranh với Nhiệt Ba, Na Trát, Đại Mịch Mịch. Bọn chị sẽ đào tạo em trở thành ngôi sao trong cả ba lĩnh vực phim truyền hình, điện ảnh và ca hát, nguồn thu nhập vô tận luôn...”
Chị Viên hứng khởi nói, những thứ khác không cần nói, chỉ riêng nhan sắc tuyệt trần của Linh Hồ Uyển Nhi cũng đủ để đứng trên sân khấu.
Cho dù có hát nhép, cũng sẽ thu hút được một lượng lớn fan nam.
“Uyển Nhi, đây là cơ hội đấy, chị Viện rất có năng lực trong ngành đào tạo ngôi sao, cô nhất định phải suy nghĩ cho kỹ...”, Hạ Nam vội vàng khuyên.
Linh Hồ Uyển Nhi chỉ cười, rồi từ chối: “Thật ngại quá, tôi không có ý định trở thành ngôi sao, tôi chỉ cần được ở cạnh anh Hạo là được rồi”.
Nói rồi, cô ta liền ngồi xích lại gần Diệp Hạo, giống như muốn dính vào người anh.
Một cảm giác mềm mại truyền tới cơ thể Diệp Hạo, nhưng anh chỉ cảm thấy khó hiểu, không biết Linh Hồ Uyển Nhi muốn giở trò gì.
Ngay cả cách xưng hô cũng thay đổi, bây giờ lại gọi thẳng tên anh, chứ không còn gọi bằng họ như trước, nếu bây giờ Diệp Hạo vẫn còn coi Linh Hồ Uyển Nhi là em gái miền sơn cước ngây thơ cái gì cũng không biết thì chắc hẳn não anh có vấn đề.
Nhìn thấy Linh Hồ Uyển Nhi ngồi sát cạnh Diệp Hạo, sắc mặt chị Viện liền trở nên khó coi, nếu như Diệp Hạo là bạn trai của Linh Hồ Uyển Nhi, sẽ gây bất lợi cho con đường trở thành ngôi sao của cô ta.
Muốn nhanh chóng tạo ra một ngôi sao, tốt nhất nên tạo hình tượng ngọc nữ thuần khiết, như vậy mới dễ dàng được công chúng đón nhận.