Trăm suối ngàn sông vào Đông Hải, vạn lý ba đào ánh càn khôn.
Thương Lan hải là hải vực lớn nhất trong Đông Thương cảnh, cũng là một trong ba đại dương rộng lớn nhất Huyền La giới, chỉ đứng sau Doanh Hư hải của Bắc Cực cảnh.
Ranh giới giữa Bắc Cực, Đông Thương là một dãy núi cao trải dài, trong đó sơn mạch phía đông chính là khởi nguồn của Thương Lan hà.
Con sông này trải dài vạn dặm, hội tụ vô số nhánh sông lớn nhỏ, nuôi sống không biết bao nhiêu sinh linh.
Sau khi đổ vào đại dương, hải vực cũng được gọi cùng tên.
Phượng thị mặc dù là thế gia đại tộc đệ nhất tại Đông Thương, nhưng không độc chiếm được biển cả.
Tổ tiên Phượng Quân ban đầu dùng Tố Tâm đảo ở giữa biển làm tộc địa, trải qua mấy đời phát triển, bộ tộc Phượng thị chiếm giữ tổng cộng mười bảy đảo trong Thương Lan hải.
Hải vực xung quanh được những tông môn tu chân khác kiểm soát, dùng kết giới phân chia, canh giữ tương trợ nhưng không quấy nhiễu nhau.
Phượng thị ở giữa hải vực, có địa vị siêu phàm tựa như chúng tinh phủng nguyệt, có thể nhìn rõ động tĩnh của các thế lực chung quanh, đồng thời cũng chịu sự ràng buộc kiềm chế của những thế lực này, bởi vậy tạo thành cục diện vi diệu lại tương đối ổn định.
Tiềm Long đảo là địa phương duy nhất trong mười bảy hòn đảo của Phượng thị mở cửa đối ngoại quanh năm, trên đảo xây dựng Tê Phượng lâu dạy y học.
Vốn có ngoại nhân vãng lai, người lui tới thập phần hỗn tạp.
Phàm là kẻ đi cầu thầy học thuốc đều có thể lên đảo, người ngoài muốn bái phỏng Phượng thị tộc địa cũng phải đi một chuyến qua nơi này.
Toàn bộ mười bảy hòn đảo Phượng thị canh giữ lẫn nhau, mỗi chưởng sự của một hòn đảo chỉ nắm được chìa khóa mật của hòn đảo kế tiếp.
Chính vì vậy, cho dù một hòn đảo có xảy ra thất thủ, cũng có thể cắt đuôi bảo toàn cho những đảo khác.
Nhưng mà, chưởng sự Tiềm Long đảo nắm giữ quyền lực trọng yếu, có thể mở ra thông đạo thẳng đến trung tâm tộc địa, vì vậy Phượng thị bộ tộc lựa chọn nhân sự an bài tại Tiềm Long đảo cực kỳ cẩn thận, cho dù là đứa trẻ phụ trách vẩy nước quét nhà đều có nhất nghệ tinh.
Truyền thừa đại điển sắp đến liên quan đến địa vị tộc trưởng cùng Thanh Long pháp ấn, quan trọng phi thường.
Phàm là các thế lực cùng Phượng thị giao hảo đều phái đặc sứ mang theo lễ vật từ bốn phương tám hướng đi đến, người bước lên Tiềm Long đảo nối liền không dứt.
Mộ Tàn Thanh cho tới giờ khắc này mới nhớ ra mình quên điều gì, vội vàng hướng Tư Tinh Di hỏi thăm thân phận đại sứ của Tây Tuyệt cảnh cùng Trung Thiên cảnh, lại nghe được đáp án ngoài dự liệu.
"Sự tình Trung Thiên cảnh lần này là việc lớn, cuộc chiến ở Thiên Thánh đô càng được truyền bá rộng rãi mọi người đều biết.
Huống hồ Ngự thị tôn thất mười kẻ không còn một, Ngự Phi Hồng nhất định phải nhanh chóng chỉnh hợp thế lực triều chính đăng cơ lên ngôi.
Người nàng có thể nhờ cậy không thể phân thân, kẻ không được nàng tín nhiệm càng không thể ra khỏi tầm khống chế..." Dừng một chút, Tư Tinh Di liếc mắt nhìn Cầm Di Âm "Nếu như Diệp Kinh Huyền chưa chết, hắn vốn là lựa chọn tốt nhất."
Cầm Di Âm đối với điều này không hề có cảm giác gì.
Hắn tuy rằng dùng qua túi da của Diệp Kinh Huyền, nhưng mà đã cùng đối phương làm một hồi giao dịch ngang giá.
Kẻ thực sự hại tính mạng hắn là một người khác, cũng không sợ móc mỉa trong lời nói Tư Tinh Di, trái lại cười lạnh: "Ngự Phi Hồng hiện giờ không chỉ là chủ nhân Kỳ Lân, mà còn là đệ tử của Tịnh Quan.
Ngự Thiên hoàng triều cùng Đông Thương Phượng thị xứng đáng là hai thế lực nhân tộc mạnh mẽ nhất đương đại, nàng sẽ bỏ qua cơ hội lần này sao?"
"Liên quan đến việc đấy, ta cũng không rõ lắm.
Dù sao sau khi chiếm được Kỳ Lân pháp ấn, đế vương tinh thuộc về nàng đã làm chủ mệnh cách.
Ta tuy rằng tu hành chiêm tinh thuật, cũng không thể dễ dàng thăm dò mệnh số của đế vương." Tư Tinh Di khẽ mỉm cười "Về phần sứ giả Tây Tuyệt cảnh ...!Nhân tộc bên đó, người tới là thứ tử của Tây Tuyệt Nhân hoàng, Khuếch Diên vương A Ma Na."
Khuếch Diên vương A Ma Na.
Mộ Tàn Thanh nghe đến danh tự này, nhất thời hơi sửng sốt.
Y tuy là Yêu tộc, đến cùng vẫn xuất thân từ Tây Tuyệt cảnh, đối với lịch sử Nhân hoàng cũng có chút hiểu biết.
Hơn 800 năm trước, đương nhiệm Yêu hoàng Huyền Lẫm tự mình dẫn quần yêu tru diệt Na Già Bộ, báo thù cho Yêu hoàng Thanh Lân cùng vô số Yêu tộc chết thảm.
Thế cục độc tôn của Nhân tộc Tây Tuyệt cảnh chỉ tồn tại ngắn ngủi hơn trăm năm liền bị triệt để phá vỡ.
Huyền Lẫm sau khi chỉnh đốn lại yêu quốc, mặc dù không đuổi tận giết tuyệt đối với Nhân tộc, rốt cuộc cũng có điều chèn ép.
Ngay cả sự thăng trầm của vương triều Nhân tộc sau này đều do Yêu tộc trong bóng tối âm thầm khống chế.
Hiện giờ dòng dõi Nhân hoàng vẫn chịu sự đè ép của Yêu tộc, bằng không cũng sẽ không có việc A Biệt công chúa gả xa đến Trung Thiên.
Đương nhiệm Tây Tuyệt Nhân hoàng có ba người con với vợ cả: Hoàng trưởng tử A Tô Cát tu võ trọng binh, Hoàng trưởng nữ A Biệt công chúa tài mạo song toàn, Hoàng thứ tử A Ma Na danh thanh không nổi trội, lại là một nhân vật bát diện linh lung (*).
[(*) chỉ người khôn khéo nhiều mưu mẹo, nhiều mặt]
Mộ Tàn Thanh còn nhớ mười năm trước từng cùng Tô Ngu đề cập đến thế lực Nhân tộc trong cảnh, vị Hồ vương tâm tư xảo quyệt đó liền nói: đợi đến lúc Nhân hoàng đương nhiệm băng hà, nếu A Tô Cát kế thừa ngôi vị hoàng đế, người này đối với Yêu tộc bất mãn đã lâu, tính cách dũng cảm hiếu chiến, trong vòng vài chục năm giữa hai tộc Tây Tuyệt chắc chắn sinh loạn, Yêu tộc không tránh khỏi huyết chiến; Nếu là A Ma Na kế vị, người này đa trí ngoan độc, nguy hiểm càng hơn A Tô Cát nhiều, một khi hắn thượng vị, Yêu tộc nên ngủ đông giấu mối.
Tây Tuyệt Nhân tộc muốn thoát khỏi uy thế của Yêu tộc đã lâu, nếu mà mượn cơ hội này quang minh chính đại phái người đến cùng Phượng thị tìm kiếm liên minh, Mộ Tàn Thanh nửa điểm cũng không cảm thấy kỳ quái.
Y bất ngờ chính là Tư Tinh Di chậm chạp chưa nói ra sứ giả Yêu tộc, trái lại dùng ánh mắt tựa như cười mà không cười nhìn mình, trong lòng nhất thời giật thót một cái.
Khóe miệng Mộ Tàn Thanh hơi giật giật: "Tối hôm qua ngươi chỉ truyền tin cho Trọng Huyền cung thôi sao?"
"Trọng Huyền cung tuy là đứng đầu Huyền môn, cũng không tiện bao biện làm thay.
Việc liên quan đến chủ nhân Bạch Hổ, còn phải do Yêu hoàng tự mình quyết định mới được." Tư Tinh Di cười cười, đem một chiếc thẻ ngọc giao cho y "Đây là hoàng lệnh, thỉnh."
Tin tức Huyền Lẫm lưu lại trong ngọc giản đơn giản rõ ràng: Nếu Mộ Tàn Thanh đã rửa sạch oan khuất tại Trung Thiên cảnh năm đó, lại đột phá cửu vĩ trở thành chủ nhân chân chính của Bạch Hổ pháp ấn, Tây Tuyệt Yêu tộc đối Trọng Huyền cung cũng xem như có công đạo.
Lẽ ra truyền cho y mau chóng trở về Tây Tuyệt, nhưng mà trước mắt có Ma tộc muốn loạn Đông Thương, đều là chúng sinh Huyền La lại là minh hữu Phượng thị, Tây Tuyệt Yêu tộc đúng lý nên tương trợ.
Hồ vương Tô Ngu đã khởi hành, ít ngày nữa sẽ đến, Mộ Tàn Thanh vừa dịp cùng Tư Thiên các chủ đồng hành, có thể dùng thân phận sứ giả đến Tố Tâm đảo chúc mừng trước, thương nghị việc đẩy lùi Ma tộc, cần phải cảnh giác đối thủ, bảo toàn pháp ấn.
"Có chuyện ta cũng là mới biết...!ngày thứ hai sau khi ngươi rời khỏi Thiên Thánh đô, Ngự Phi Hồng liền gởi hai bức thư tự tay mình viết cho Tây Tuyệt Yêu tộc cùng Trọng Huyền cung, lấy thân phận chủ nhân Kỳ Lân cùng Ngự thiên tân hoàng bảo đảm cho ngươi, đem công lao trong cuộc chiến Trung Thiên chia hơn phân nửa trên đầu ngươi, thỉnh Trọng Huyền cung rút lại tội phạt, hướng Yêu hoàng vì ngươi thỉnh công."
Tư Tinh Di nhìn sắc mặt biến đổi của Mộ Tàn Thanh "Ngày hôm nay, Yêu hoàng đã ở Bất Dạ yêu đô tuyên bố, phong ngươi làm quân, ban danh Ẩm Tuyết.
Tin tức chắc chắn rất nhanh sẽ truyền bá lại đây...!Nếu mà Đông Thương một chuyến này lập được đại công, đợi ngươi trở về Tây Tuyệt, liền có thể thu được đất phong, thành chúa tể một phương."
Ẩm Tuyết quân.
Vốn là danh hiệu hôm nay mới được đặt ra, thế nhưng Mộ Tàn Thanh cùng Cầm Di Âm lại không hề cảm thấy xa lạ.
Mộ Tàn Thanh lần đầu tiên nghe được danh hiệu này là tại Hàn Phách thành mười năm trước, sau khi thiên lôi qua đi là đến Tâm Ma kiếp.
Y ở nơi đó gặp được một vận mệnh hoàn toàn tương phản cùng hiện thực, thấy được một "chính mình" khác tự xưng "Ẩm Tuyết quân" hồn tế Bạch Hổ pháp ấn, cơ hồ không thể nhận rõ như thế nào thật giả.
Cũng may y khám phá kiếp số bổn tướng, liền đem tất cả những thứ đó cho rằng là một ảo cảnh khảo nghiệm, mãi đến lúc giấc mộng kỳ quái không hiểu ra sao này xuất hiện suốt mười năm, vừa như liên kết vừa như đứt đoạn với nhau.
Hơn nữa lại nảy ra Cơ Khinh Lan từ đầu đến cuối đều thần bí khó lường, Mộ Tàn Thanh mới dần dần cảm thấy không đúng.
Cầm Di Âm cũng thế.
Hắn là Tâm Ma hóa tự tại, tất cả phát sinh thời điểm Mộ Tàn Thanh trải qua tâm ma kiếp hắn dĩ nhiên cũng có thể thăm dò, lúc đó liền cảm thấy tình huống không tầm thường.
Sau đó hắn gặp được một "chính mình" khác, thông qua Huyền Minh mộc liên hệ nhìn thấy ký ức đối phương, danh hiệu "Ẩm Tuyết quân" này quả thực là khắc sâu trong đầu người kia, đao chém rìu bổ cũng đều không thể xóa được.
Vận mệnh quá mức nặng nề như vậy, không biết toàn bộ tình huống dĩ nhiên sẽ bất an.
Cầm Di Âm trước sau không muốn đem Ẩm Tuyết quân trong trí nhớ cùng Đại hồ ly mình nhận thức này hòa làm một.
Hắn tại Trung Thiên cảnh trả giá cực lớn, cũng chính là vì để Mộ Tàn Thanh có đầy đủ sức mạnh thoát khỏi ràng buộc, tránh như Ẩm Tuyết quân bị vô số bàn tay đẩy vào con đường không lối về, cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Vì vậy, tình huống Trung Thiên cảnh sau đó phát triển như trong dự liệu của Cầm Di Âm, nhưng hắn không ngờ Huyền Lẫm lại ban xuống một cái phong hào như vậy, chỉ giây lát cả người phát lạnh.
Ẩm Tuyết quân, cái phong hào này giống như mộng yểm, lần này lại là từ hắn tự mình thúc đẩy tạo thành.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Cầm Di Âm nghe được nơi nào đó trong đầu truyền đến một tiếng cười châm chọc sắc bén, phảng phất bọn họ đã đi vào một cái vòng lẩn quẩn mãi mãi không có điểm cuối nhưng vẫn còn vọng tưởng có thể bước ra khỏi quỹ đạo.
"Các ngươi làm sao vậy?" Tư Tinh Di nhìn thấy sắc mặt bọn họ đều không thích hợp, cẩn thận hồi tưởng lời mình vừa nói, cảm thấy không có vấn đề gì, nhất thời nghi hoặc.
"...!Không có gì." Mộ Tàn Thanh liếc nhìn Cầm Di Âm.
Tâm Ma đã thu liễm thần sắc lóe lên liền qua.
Y nhìn không ra nguyên cớ, trong lòng trái lại càng cảm thấy dị thường.
Trong lúc nói chuyện, pháp thuyền đã đến gần kết giới Tiềm Long đảo.
Cầm Di Âm nhạy bén nhận ra được kết giới này truyền đến khí tức giáp mộc, hẳn là được Thanh Long lực hòa vào, lập tức xoay người một cái, thân ảnh nhất thời biến mất không còn tăm hơi.
Theo Tâm Ma ẩn nấp, chút ma khí vốn cũng không nhiều trên thuyền chớp mắt trừ khử sạch sẽ.
Tư Tinh Di lấy lệnh bài Trọng Huyền cung, ra hiệu cho Mộ Tàn Thanh ngưng lực vào ngón tay, ở trên kết giới dâng thư viết tên.
Người sau vì thế mới biết chỗ lợi hại của kết giới này: phàm là người đến viếng tất phải dùng chân nguyên lưu danh bên trên, kẻ có linh lực tà ám không được đi vào, tên của người lên đảo cũng bị kết giới thu nạp, sau bảy ngày mới tiêu tán.
Trong thời gian đó, chưởng sự trên đảo có thể thông qua danh chú để tìm kiếm đối ứng, kẻ vi phạm lệnh cấm chắc chắn khó thoát bị bắt giữ.
Chẳng trách Cầm Di Âm nói toàn bộ Quy Khư chỉ mình hắn mới có thể lặng yên lẻn vào Phượng thị tộc địa.
Tâm Ma nguyên bản vô hình vô tướng, không bị kết giới cảm ứng, những Ma tộc khác lại không chỗ che thân.
Phi Thiên Tôn có thể dựa vào đoạt xác để lẫn vào phòng tuyến, nhưng hắn sử dụng túi da cũng sẽ bị danh chú ảnh hưởng, cực kỳ bất lợi để hành động.
Lúc này, cùng bọn họ đi đến trước kết giới còn có không dưới trăm chiếc pháp thuyền, hơn nửa là lâu thuyền chạm khắc tinh xảo, cũng có những chiếc thuyền nhỏ không hề bắt mắt chút nào.
Cái trước phần lớn là xuất thân quốc triều quyền quý hoặc tông môn thế gia, cái sau trên căn bản là tán tu bối cảnh nông cạn.
Pháp thuyền của Tư Tinh Di này tuy lớn, lại vẫn chưa tới mức xa hoa, nếu trên buồm không có vẽ ký hiệu của Trọng Huyền cung, trà trộn vào trong trăm chiếc thuyền kia thực sự không đáng chú ý.
Nhưng mà người thông minh đều biết, chỉ cần ba chữ Trọng Huyền cung cũng đã vượt qua mọi thứ hào hoa phú quý tinh mỹ trong thiên hạ.
Pháp thuyền cũng có kết giới bảo vệ, người ngoài không thấy rõ trên thuyền hư thực đến tột cùng thế nào, không dám dễ dàng tiến đến gần lấy lòng.
Những chiếc thuyền xung quanh ăn ý quay đầu chuyển hướng, nhường cho bọn họ một vùng biển rộng rãi.
Mộ Tàn Thanh nhìn thấy tình cảnh phô trương như vậy, liền nghĩ mình thân là sứ giả Tây Tuyệt Yêu tộc lại quá giang trên thuyền của Trọng Huyền cung, cho dù từ trước đến nay y không thèm để ý mấy cái vặt vãnh này, cũng không khỏi tự hỏi mặt mũi của Huyền Lẫm cùng Tô Ngu có bị mình ném mất hay không.
"Ngươi ngại cái gì?" Giọng nói của Cầm Di Âm đột nhiên vang lên trong đầu y, mang theo ý cười trêu chọc "Ta cũng đã quá giang trong lòng ngươi, đây không phải là thể diện đệ nhất thiên hạ sao?"
Tâm Ma quấn thân, quả thật thể diện to lớn.
Mộ Tàn Thanh âm thầm lườm hắn một cái, khóe miệng lại kìm lòng không được cong lên một chút như lưỡi câu.
Kết giới này che chắn đến lợi hại, rõ ràng gần trong gang tấc, thế nhưng từ bên ngoài nhìn lại hoàn toàn không thấy được hình dạng hòn đảo.
Theo thuyền tiếp tục đi, Mộ Tàn Thanh chỉ cảm thấy nước biển gió tanh đập vào mặt, như có làn sóng vô hình giội rửa qua thân thể.
Tư Tinh Di bỗng phất tay áo cuốn gió, toàn bộ pháp thuyền liền tựa cung mũi tên rời cung bắn ra ngoài.
Sóng cuốn như mây, pháp thuyền bốn phía cũng tựa như sớm có dự liệu, thi pháp tránh ra, lập tức đi theo sau pháp thuyền của Trọng Huyền cung lục tục tiến vào kết giới.
Phía trước, trên mặt biển nguyên bản chỉ thấy trời nước một màu đột ngột xuất hiện một hòn đảo, mơ hồ có thể thấy được lầu quỳnh điện ngọc thấp thoáng bên trên, tựa như ảo ảnh.
Đáng tiếc Mộ Tàn Thanh đang ôm cột buồm cố nén nôn nao, không có lòng dạ nào thưởng thức cảnh đẹp này.
Mãi đến tận lúc thân thuyền lay động càng lúc càng kịch liệt, âm thanh xung quanh cũng huyên náo ồn ào lên, y mới kinh ngạc phát hiện không đúng, lập tức quay đầu nhìn lại.
Thuyền đến Tiềm Long đảo quả thật quá nhiều, lối vào kết giới lại chỉ có ba chỗ.
Tư Tinh Di không muốn muốn làm chậm trễ hành trình của người khác, bởi vậy thay vì dẫn đầu như lúc trước lại thả chậm.
Lúc này pháp thuyền tiến vào kết giới có chừng ba mươi chiếc, phần lớn còn quanh quẩn ngoài kết giới, nhưng không ngờ biến cố nảy sinh: có một chiếc lâu thuyền sau khi chạm vào kết giới bỗng nhiên nổ tung, hầu hết người trên thuyền cũng không thể phản ứng kịp, Một năng lượng màu xanh cực lớn trong khoảnh khắc đánh nát toàn bộ thân thuyền.
Cũng may người ở trên đó đều là tu sĩ, lập tức điều động pháp khí bay lên tránh ra.
Bọn họ vừa muốn quát mắng, chỉ thấy một luồng ánh sáng màu xanh lục từ trong kết giới kia lao ra, hóa thành thương long (*), đuổi theo một người trong đó không rời bỏ.
[(*) thương long: con rồng màu xanh /giống trong thương hải hóa tang điền: biển xanh hóa nương dâu ấy]
"Đó không phải là..." Người đồng hành tránh được một kiếp nhận ra đối phương, vừa muốn nói điều gì, liền thấy thương long toàn thân bao phủ trong sấm sét kia đã mở miệng lớn muốn đem người nọ nuốt hết.
Chỉ một thoáng âm phong mãnh liệt, kẻ mới vừa rồi còn thất kinh lập tức đổi sắc mặt, quay lại một chưởng đón nhận đầu rồng, trên tay ma khí ám sắc sền sệt như máu, đem đạo năng lượng hoá hình này một lần nữa đánh tan.
Cương phong sắc bén như đao thổi qua, xé rách một tấm da người, lộ ra bổn tướng dữ tợn khủng bố.
Những người chung thuyền với hắn nhất thời kinh hãi đến biến sắc, vạn lần không nghĩ đến lại có Ma tộc lẫn vào.
Nếu không có kết giới nhìn thấu đầu mối, chỉ sợ bọn họ đã mang ma vật này lên Tiềm Long đảo.
Mộ Tàn Thanh trong mắt sinh sát.
Y nhận ra Ma tộc mặc cốt giáp này.
Tại thời điểm Cơ Khinh Lan suất lĩnh quần ma tàn sát bắc phương Ma vực, kẻ này liền xông lên phía trước nhất, chính là đại Thiên Ma đến từ Y Lan thành.
Thiên Ma hiện thân, Ma tộc nguyên bản ngủ đông của hắn trong đội thuyền cũng đều xé rách da người lộ ra diện mạo thật sự.
Kẻ vừa mới vừa rồi còn cười cười nói nói, trong chớp mắt liền trở mặt khai