Chớp mắt một cái cũng đã đến nơi cần hạ cánh, trong suốt quá trình bay Khả Di luôn mang trong mình một cảm giác bức rức, khó nói.
Bởi chẳng có nguyên nhân nào sâu xa mà thực chất cô luôn thấy mình bị một chiếc máy ghi hình "chạy bằng cơm" theo dõi nhất cử, nhất động.
Mỗi cái chau mày của cô đều được "người đó" thu vào tầm mắt, theo sau đó liền có một giọng nói liền vang lên:
-"Em khó chịu ở đâu ? Em cần làm gì cứ nói, đừng im lặng."
Lúc ấy cô chỉ nở một nụ cười nhẹ, miệng luôn bảo:
-"Không có gì đâu ạ !" rồi lập tức xoay sang cửa sổ rồi đắm chìm vào quang cảnh bên ngoài.
Thấy cô vạch ra khoảng cách với mình như thế, Triết Lực cũng chỉ biết "lực bất tòng tâm", khẽ gọi tiếp viên lấy thêm hoa quả và nước cho cô.
Đặt chân xuống mảnh đất phồn hoa, cô còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra đã bị anh nắm tay kéo ra đến chiếc xe màu đen đang đợi sẵn phía trước.
Một lần nữa cô phải thốt lên hai từ "kinh ngạc" bởi sự xa hoa của anh, trước mắt cô đang là chiếc xe Rolls Royce Phantom mà cô ngày đêm chỉ biết ước vì cứ nghĩ rằng cả đời này cũng không thể tận mắt thấy nó.
Nhưng đến hôm nay cô lại được nhìn nó ở khía cạnh gần, không những thế còn được ngồi vào bên trong.
Cô dường như nhớ ra điều gì đó, cô quay sang hỏi anh:
-"Bộ anh có đam mê siêu tầm xe à ?" Sở dĩ cô hỏi như thế là vì lúc trước mỗi lần anh đến quán - nơi cô làm - Khả Di theo thói quen hướng mắt ra phía cửa kính đều sẽ thấy chiếc xe màu đỏ sẫm của hãng Audi đậu hiên ngang ở trước tiệm.
Có hôm lại thấy anh đổi chiếc Porsche thể thao, còn mới khi nãy lúc cả hai chuẩn bị rời khỏi nhà cô để vào lại đây, cô đã được anh để mình ngồi trên chiếc Mercedes Maybach S650 màu đen bóng cùng ra đến nơi mà chiếc phi cơ của anh đợi sẵn.
Triết Lực nghe câu hỏi của cô thì nở một nụ cười, đối với cô bộ dạng lúc này của anh trông thật giống yêu tinh, anh nghiêng nhẹ đầu rồi nói nhỏ vào tai cô:
-"Mua để sau này có xe rước em về dinh, không cần tìm đâu cho cực."
Cô khẽ trề môi, đưa mắt liếc nhìn anh thì liền bị một câu nói của anh làm cho tức tối:
-"Liếc nhiều cũng không làm gì được anh đâu, không chừng mắt còn lác nữa."
Cô không chịu thua kém mà trực tiếp dùng tuổi tác của anh mà đáp trả:
-"Vâng, tôi làm sao dám làm