Phản ứng đầu tiên của Sở Mộ Vân là: Tên này muốn diễn gì vậy?
Linh bảo bảo lập tức nhắc nhở ký chủ:"Góc trên đỉnh đầu vẫn chưa sáng, y không yêu ngươi. "
Sở Mộ Vân cũng không ngoài ý muốn:"Y yêu ta mới thực sự là có chuyện. "
Linh:"..." Hình như nó lo lắng vô ích thì phải.
Sở Mộ Vân:"n_n cảm ơn đã nhắc nhở. "
Linh:"...."
Trong mắt Sở Mộ Vân không che giấu sự kinh hỉ cùng say đắm:"Phụ thân, ta..."
Hắn còn chưa dứt lời, Mạc Cửu Thiều đã cúi đầu hôn xuống môi hắn. Nếu lời nói có thể ví là mật ong thì tư vị hôn môi lại như mỹ vị khiến người ta say đắm.
Kĩ thuật hôn của Mạc Cửu Thiều cao siêu như thế nào? Về điều này trong ba năm Sở Mộ Vân đã lĩnh hội sâu sắc.
Nụ hôn của y không phải là kiểu mãnh liệt khiến người ta sôi máu mà nhẹ nhàng nhưng lại triền miên, làm say lòng người. Hôn đến choáng váng nhưng lại rời đi rất nhanh. Lúc người ta hơi hòa hoãn lại thì y lại hôn xuống, mang đến khoái cảm hơn là cái hôn thô bạo gặm cắn.
Sở Mộ Vân cũng được coi như là 'thân kinh bách chiến' nhưng cùng Mạc Cửu Thiều hôn môi, hắn vẫn rất hưởng thụ.
Trong thời gian dài, hai người đã sớm 'thân mật khăng khít ', dù là tiểu bạch hoa trong sáng cũng đã học được cách hôn môi. Vì vậy Sở Mộ Vân thả lỏng cơ thể, không vụng về ngây ngô đáp lại như lúc đầu.
Nhưng hắn cũng không dám thả lỏng quá, vì dễ dàng bại lộ bản tính.
Hôn xong dễ khiến người ta dễ trở nên xúc động. Sở Mộ Vân nghẹn uất đã lâu, mỗi lần thân thiết với Mạc Cửu Thiều, hắn thường hay nằm mộng. Mà trong giấc mộng đều là hắn thao Ngạo mạn đến dục, tiên, dục, tử.
Đặc biệt cơ thể này còn rất trẻ, huyết khí dồi dào. Cho dù luyện kiếm cả buổi trưa nhưng tinh lực của hắn vẫn tràn đầy. Chỉ hôn thôi đã hưng phấn 'ngẩng cao đầu '.
Sở Mộ Vân không sợ Mạc Cửu Thiều ra chiêu gì, cũng không sợ y bày ra bất cứ thế trận nào nhưng lại sợ tên này câu dẫn hắn.
Rõ ràng là thẳng tắp mà bản lĩnh câu nhân lại khiến tiểu thụ dâm đãng phải hổ thẹn không bằng.
Sở Mộ Vân cảm thấy trong trận đấu này khả năng thất bại duy nhất là: Hắn nổi thú tính đè Mạc Cửu Thiều.
Trong đầu nghĩ lung tung, động tác Mạc Cửu Thiều càng thêm mãnh liệt. Mắt thấy sắp lăn giường đến nơi, Sở Mộ Vân chợt lóe suy nghĩ.
"Đm!" Sở Mộ Vân:"Làm ra vẻ thâm tình như vậy, tên Ngạo mạn này định đè ông ra làm sao?"
Linh:"(°∆°|||))"
Sở Mộ Vân:"Sao ngươi còn ở đây? Mau nhắm mắt lại! "
Linh sợ tới mức phong bế cảm quan.
Sở Mộ Vân vì vậy mà cứng đờ, cơ thể nóng bỏng cũng lạnh xuống. Cả người tỉnh táo hơn nhiều.
Thân là gay, Sở Mộ Vân dù bị đè cũng không bài xích như tưởng tượng. Hắn chỉ là có thói quen chủ đạo trong mọi chuyện, tính cách hắn vừa cường thế, thể lực lại tốt nên vẫn luôn là 1.
Nhưng không bài xích cũng không có nghĩa là thích.
Mạc Cửu Thiều hôn lên tai hắn:"Nghĩ gì vậy? "
Sở Mộ Vân ngẩn ra, sau đó thả lỏng. Đôi mắt ẩn hơi nước, chủ động ôm lấy cổ Mạc Cửu Thiều, hôn lên.
Mạc Cửu Thiều hôn lại hắn.
Không khí lại nóng lên. Sở Mộ Vân trước nay không phải là người hay do dự. Từ lúc hắn chấp nhận nhiệm vụ này đã chuẩn bị tâm lý bị thao.
Bị thượng là chuyện không thể thoát. Nếu đã trốn không thoát vậy thì hưởng thụ đi.
Mạc Cửu Thiều hầu hạ Sở Mộ Vân tiết ra một lần, sau đó bế ngang thiếu niên, bước vào linh tuyền.
Sở Mộ Vân suy tư. Lần đầu ở trong nước? Cũng không tệ lắm.
Tắm rửa xong, Mạc Cửu Thiều lại bế hắn về giường.
Sở Mộ Vân:Quả nhiên vẫn là muốn trên giường?
Sau đó Mạc Cửu Thiều ôm hắn vào lồng ngực, đắp chăn cẩn thận rồi hôn nhẹ xuống trán hắn, giọng nói ôn nhu như ánh trăng:"Ngủ đi. "
Sở Mộ Vân:....
Cuối cùng vẫn không làm? Ông đây quần cũng đã cởi, ngươi lại muốn ôm nhau ngủ?
Nếu không phải thứ kia của Mạc Cửu Thiều đang đỉnh trên bụng hắn, Sở Mộ Vân sẽ cho rằng vị đế tôn này bị liệt dương.
Không thể như vậy được!
Sở Mộ Vân điều chỉnh lại cảm xúc, rất có kỹ xảo cọ cọ trong lòng Mạc Cửu Thiều. Giọng nói cũng cố tình trở nên mềm mại:"Phụ thân... "
Mạc Cửu Thiều ôm lấy eo hắn, nhẹ nhàng hỏi:"Sao vậy? ". Giọng nói vẫn vân đạm phong kinh, nhưng đồ vật bị Sở Mộ Vân cọ xát càng trở nên cứng rắn.
Sở Mộ Vân cũng khâm phục sự nhẫn nại của y, tuy nhiên hắn không tin tà.
"Con đã trưởng thành rồi. " Hắn ngẩng đầu nhìn vào mắt Mạc Cửu Thiều, ám chỉ rất rõ ràng.
Tay Mạc Cửu Thiều ôm hắn hơi dùng sức, nhưng giọng y vẫn bình tĩnh:"Vân nhi đúng là đã trưởng thành, càng ngày càng mê người. "
Mặt Sở Mộ Vân hơi ửng hồng, lông mi khẽ run rẩy. Tựa như thẹn thùng nhưng vì tình yêu mà khao khát mình và ái nhân càng thêm thân cận. Hắn nhỏ giọng nhấn mạnh:"Con.... Chúng ta làm... Làm..." Thiếu niên vì ngượng ngùng mà không nói được nữa.
Nhưng vậy cũng đủ rồi. Thân là một tiểu bạch hoa, nói nhiều sẽ bị lộ.
Mạc Cửu Thiều hơi giật mình, đôi mắt xám nhạt hơi trầm xuống, giống như bão táp trong đêm, nặng trĩu mà mãnh liệt.
Sở Mộ Vân biết y đang hưng phấn.
Hắn hơi cong môi: Cuối cùng cũng không nhịn nổi à.
.... Thứ đồ cứng rắn kia nóng như bàn ủi. Nhưng Mạc Cửu Thiều vẫn không đè hắn xuống, y dùng sức ôm lấy Sở Mộ Vân. Một nụ hôn nóng bỏng rơi xuống trán hắn. Giọng nói cũng không còn bình tĩnh như trước nữa, do áp chế mà trở nên ái muội:"Bây giờ vẫn chưa được, sẽ làm con bị thương. "
Sở Mộ Vân:...
Mạc Cửu Thiều nói xong liền đứng dậy, hơi áy náy nói:"Vân nhi, đêm nay con ngủ một mình, được không? "
Sở Mộ Vân ngơ ngẩn.
Mạc Cửu Thiều đau lòng hôn hắn:"Vân nhi, ta yêu con. Nhưng không muốn làm con bị thương, cho nên... Chờ con lớn lên được không? ". Nói xong, y mặc áo, xoay người ra ngoài.
Sở Mộ Vân hóa đá ba giây.
Sở Mộ Vân:"Đm! Ông đây quả nhiên không thích hợp làm thụ!"
Đáp lại hắn chỉ có Linh bảo bảo đang phong bế.
Ngày hôm sau.
Linh phát hiện tâm trạng ký chủ nhà mình không được tốt cho lắm.
Nhưng nó cũng thông cảm được, nên nhỏ giọng an ủi:"Chỉ cần thích ứng một chút là được. Nghe nói lần đầu tiên... có hơi đau.
Sở Mộ Vân:"..."
Linh:"Ngươi đừng khổ sở... "
Sở Mộ Vân nhịn không được:"Đừng nói nữa."
Linh:QAQ
Sở Mộ Vân biết mình không nên giận chó đánh mèo:"Ngoan, ta không sao."
Linh:ngao
Sở Mộ Vân không nhịn được cười:"Không