Đạo diễn Quách thấy tiếc nuối trong lòng, nói với Trang Khâm: “Tôi sẽ nghĩ cách, ngoại hình của cậu ta thích hợp với nhân vật này hơn Đào Trùng, kĩ thuật diễn hẳn là cũng sẽ không kém, chỗ tôi đây dù sao cũng còn có số điện thoại của bạn tốt cậu ta, tôi xem thử xem có thể lấy được cách thức liên lạc với cậu ta không.” Đào Trùng vốn chính là người Quách Bảo Châm cảm thấy thích hợp nhất kia.
Trong lòng Trang Khâm vẫn rất tin rằng anh ta sẽ tìm ra được cách, bằng không đời trước Lý Mộ tại sao lại đồng ý nhận bộ phim này?
Ngoài rạp hát, Khâu Minh và Lý Mộ lên xe.
“Đạo diễn nhỏ đó không ngờ còn xem cả bộ phim ít được quan tâm tới kia.” Khâu Minh lái xe ra khỏi chỗ đỗ, động cơ của siêu xe phát ra âm thanh nổ máy, “Không phải anh thấy hứng thú với kịch bản của phim sao? Sao người ta hỏi cách thức liên lạc của anh, anh lại không cho?”
Lý Mộ: “Kịch bản thú vị, có thể suy xét đầu tư.”
Trở thành một nhân vật khác là một chuyện rất đặc biệt, cũng là trải nghiệm thú vị, đương nhiên, đây chẳng qua là sở thích cá nhân thôi, anh không thực sự muốn làm diễn viên đóng phim.
Quá lãng phí thời gian chưa nói, hơn nữa bộ phim ngắn “Thiên Thể” kia không cần tiếp xúc với quá nhiều người, không cần phải diễn với ai, khác hẳn với bộ phim này.
Anh không thích tiếp xúc tứ chi với người khác.
Khâu Minh nói: “Nhưng tôi thấy đoàn phim này không được đáng tin cho lắm, vừa nhìn đã biết là không có tiền, anh ta cố tình thuê mười mấy diễn viên tới kìa? Anh xem mấy người tới thử vai kia đều là dưa vẹo táo nứt.”
Giọng nói của Lý Mộ rất bình tĩnh: “Cậu ra mặt đầu tư, tiếp nhận đoàn phim này, không cần đầu tư quá nhiều, vừa đủ là được, tìm đủ diễn viên rồi, là có thể khởi quay.”
“Đệt, đùa hay thật? Vì sao? Bộ phim này chắc chắn không hot, chỉ có thể chiếu bên nước ngoài, kiếm không được bao nhiêu tiền, làm không tốt còn lỗ, không đúng… rất có thể sẽ lỗ.
Tôi thấy đạo diễn kia sẽ không biết chỉ đạo gì đâu.”
Lý Mộ nhẹ nhàng nói: “Có thể lỗ bao nhiêu chứ?”
Khâu Minh câm miệng.
Quay loại phim điện ảnh này, có thể sẽ tiêu tốn nhiều một chút ở kĩ xảo động tác, dù sao cũng có cảnh bắn nhau, tuy vậy, cũng chỉ tốn khoảng tầm hai nghìn vạn, nhưng cũng thật chẳng đáng đặt vào trong mắt hắn, chứ đừng nói gì tới Lý Mộ.
Ông anh này của hắn, tính tình rất kì quái, có lẽ là bởi IQ cao, từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, như thể chuyện gì cũng đều rõ ràng cả, lại cảm thấy thế giới này rất không thú vị, không có một ai hay một chuyện gì là thú vị cả.
Có IQ cao như vậy, dù là làm gì cũng dễ như trở bàn tay, nếu anh nghiên cứu khoa học, có lẽ sẽ trở thành nhà khoa học, nghiên cứu âm nhạc, cũng có khả năng cao trở thành âm nhạc gia.
Đối với anh mà nói, kiếm tiền đương nhiên là một chuyện đơn giản, có rất ít chuyện có thể làm khó anh, dù là việc gì, anh cũng rất khó có thể duy trì được hứng thú.
Thế nên luôn nghĩ tới muốn cái gì thì làm cái đó, thường xuyên làm ra vài chuyện vượt ngoài dự đoán của mọi người.
Khâu Minh vuốt cằm lải nhải: “Thực ra tôi cũng muốn quay, tôi còn chưa làm diễn viên bao giờ đâu.
Vị dưới sân khấu hôm nay kia, anh có nhìn thấy không? Người đội mũ kia ấy, hẳn chính là Trang Khâm, ha ha… Những cảnh quay trong kịch bản kia, diễn cùng với cậu ta… thấy thế nào cũng là tôi được hời.”
Lý Mộ liếc mắt nhìn anh ta một cái.
Khâu Minh đánh tay lái, một tay kia lần mò tìm bao thuốc: “Aiz, anh Mộ này, anh thích kiểu người gì vậy? Tôi chưa thấy anh đối tốt với ai bao giờ, tôi giới thiệu cho anh một người nhé? Bằng không thật là lãng phí 20cm kia của anh.”
Lý Mộ cũng lười phản ứng hắn.
Khâu Minh bật lửa châm thuốc: “Anh đã comeout với người trong nhà từ lâu, đến bây giờ cũng chưa từng thấy anh đối tốt với ai bao giờ, nói thật, anh cẩn thận không chỗ kia hỏng mất… hay chẳng lẽ đã thực sự không còn dùng được nữa rồi?”
Lý Mộ: “Cút.”
.
Tiểu Liên đưa Trang Khâm về nhà, xác nhận hành trình ngày mai xong thì về.
Khu nhà nơi Trang Khâm đang ở tên là Hoàng Kim Hải Ngạn, là căn hộ do công ty sắp xếp cho, gần công ty, căn hộ không lớn, chỉ có hai phòng ngủ, có cầu thang chia thành phòng loft, an ninh rất tốt, Tiểu Liên thỉnh thoảng cũng sẽ ở lại luôn nơi này.
Tắm xong, cậu mặc áo ngủ lông mềm mềm xù xù ghé vào giường lớn mềm mại, viết tiểu truyện cho nhân vật trong kịch bản, thực ra đời trước, khi không có việc gì làm, cậu cũng đã nghiên cứu nhân vật này rất kĩ.
Chỉ là không ngờ rằng, nhân vật trong kịch bản nguyên gốc chưa sửa đổi, cảnh diễn tình cảm lại phong phú mênh mông như vậy, mà cảnh diễn tình cảm, lại là lĩnh vực cậu chưa từng chạm tới, khó hơn thấu hiểu nhân vật đơn thuần rất nhiều.
Nghĩ tới chuyện ngày mai còn phải đi thảm đỏ, đang định đi ngủ, cậu lại nhận được tin nhắn của đạo diễn Quách.
“Onl?”
“Vừa rồi tôi gọi điện cho Khâu Minh, cậu ta nói sẽ suy xét một chút, không cho tôi số ngay.”
Trang Khâm không khỏi thất vọng: “Vẫn chưa lấy được à…”
Quách Bảo Châm xoa xoa huyệt thái dương: “Có lẽ là khá khó đấy.” Mấy ngày nay anh ta vẽ kịch bản phân cảnh nhiều, nghỉ ngơi cũng ít, bây giờ chuyện cần phải làm ngày càng nhiều, giờ đã tinh bì lực tẫn tới xiêu vẹo cả người.
“Còn cách nào khác không? Có biết anh ấy sống ở đâu không?”
Quách Bảo Châm nói: “Cách thì tôi vẫn còn đang suy nghĩ, vừa rồi tôi tra Google về cậu ta một chút, tên tiếng Anh là Henry, tôi còn tìm được trường cậu ta học, cậu ta tốt nghiệp MIT, còn lại thì không tra ra được.
Nhưng cậu ta thoạt nhìn chính là kiểu người chỉ mặc tây trang may sẵn tinh xảo đắt tiền, chỉ uống cà phê tự tay xay kia.”
Anh ta có thể thấy rõ, Khâu Minh lái một chiếc siêu xe giá ngàn vạn tới thử vai, mục đích rõ ràng không phải là để thử vai, mà chỉ là chơi chơi cho vui thôi.
Trong giới không phải không có phú nhị đại chạy tới debut, nhưng cũng rất hiếm, đang sướng quen rồi, ai không có việc gì lại chạy đi làm diễn viên chứ, vừa mệt vừa khổ.
Quách Bảo Châm thở dài: “Chắc là… sẽ không nhận đóng phim của tôi đâu.”
Trang Khâm không thể không nói, đạo diễn Quách không hổ xuất thân từ phóng viên, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được thói quen sinh hoạt của một người.
Cậu có chút bế tắc, thậm chí là