Trang Khâm chỉ chậm một giây rồi tự nhiên nói tiếp: “Ừm, trên tầng có một phòng, chuyên dùng để giấu anh.
”
“Còn chuẩn bị cả phòng ngủ cho anh?”
Trang Khâm lên cầu thang, Lý Mộ đi theo sau, lên tầng, thấy hai căn phòng ngủ cạnh nhau, diện tích tương đương, đều có một cái ban công.
“Đúng vậy, trên tầng có hai phòng, hôm nay đều sửa lại rồi.
”
Lý Mộ: “Có thể xin đổi một phòng không?”
“Được thôi, hai cái anh chọn một cái, cái còn lại em dùng.
”
Lý Mộ cúi đầu, gác cằm lên trước người cậu, hai tay vòng quanh eo cậu: “Xin ở cùng một phòng với em được chưa?”
Môi Lý Mộ gần như dán tới vành tai, cảm giác tê dại như có như không và hơi thở bên tai, Trang Khâm không nhịn được sờ sờ tai mình, lại bị Lý Mộ ngậm đầu ngón tay.
Trang Khâm: “Em chưa rửa tay.
”
Mặt Lý Mộ không cảm xúc phun ngón tay cậu ra.
Trang Khâm: “Anh tới đây chưa ăn gì, không đói à?”
“Đói.
” Lý Mộ liếm vành tai cậu một cái, Trang Khâm mẫn cảm muốn trốn đi, nhưng không trốn được, vì bị cái ôm như xiềng xích cột chặt vào lồng ngực rộng lớn của anh: “Anh có bệnh sạch sẽ cơ mà, sao lại gặm loạn khắp nơi thế, em từ tổ chương trình bên kia về, còn chưa tắm rửa…”
Động tác của Lý Mộ khựng lại trong chớp mắt.
Vấn đề có sạch sẽ hay không, bình thường Lý Mộ đều rất để ý, người khác mới chạm vào quần áo của anh một chút thôi anh cũng đã rất để ý.
Nhưng vừa chạm vào Trang Khâm, lại có chút không nhịn được, thậm chí có thể coi nhẹ một số chi tiết, bỏ qua một vài thói quen.
“Người em rất thơm.
” Lý Mộ ôm càng chặt hơn, “Không nhịn được.
”
Cách nói chuyện này của anh rất hữu dụng với Trang Khâm, mắt thường có thể thấy tai cậu đỏ lên, Trang Khâm thấp giọng nói: “Em dùng nước hoa anh đưa cho.
”
“Anh đang nói mùi hương trên làn da em.
”
“Da em có thể có mùi gì được, sữa tắm?” Bodymist nhãn hiệu đưa cho cậu rất ít khi dùng.
“Là… mùi thơm của cơ thể.
” Phải dán sát vào, mũi chạm vào da thịt mới có thể ngửi thấy được, là một hương thơm mềm mại, giống sữa hơi ngọt, khó có thể hình dung, nhưng Lý Mộ rất thích, khi đóng phim anh đã để ý tới, có đôi khi rất thích khẽ khàng lại gần ngửi một chút.
Trên người Trang Khâm có rất nhiều điểm đặc biệt đều vô hình quyến rũ anh.
Nhưng Lý Mộ luôn khắc chế, khi đóng phim chẳng sợ mê muội cũng sẽ không lộ ra một chút nào, đến bây giờ mới khống chế không nổi mà bật ra, chóp mũi anh cọ vào cổ cậu, rõ ràng là không hôn, chỉ là từng hơi thở, từ bên này sang bên kia cổ, chôn đầu, đầu ngón tay cởi cúc áo cài kín tới hầu kết cậu, ngón tay cọ qua hầu kết.
Hơi thở và tiếng hít thở kia dán sát vào da làm người run rẩy, Trang Khâm mím chặt môi không dám phát ra tiếng động.
Ngay lúc cậu sắp bị Lý Mộ làm cho quên đi việc phải ăn cơm thì điện thoại dưới tầng reo.
Lý Mộ dừng lại, Trang Khâm thở dốc ra một hơi: “Em… phải nghe máy.
”
Cánh tay Lý Mộ thả lỏng, nhìn cậu chạy xuống tầng, bóp bóp trán.
Trang Khâm rất ít khi chủ động, cho dù đã xác định quan hệ rồi thì cũng vẫn thế, sẽ chủ động nhắn tin nói chào buổi sáng và ngủ ngon cho anh, mua đồ gửi tới chỗ anh, ngày đó Lý Mộ về nhà nhận hàng chuyển phát nhanh, không ngờ lại là thùng ngâm chân dưỡng sinh.
Cậu sẽ nói chuyện về nội dung giảng bài của huấn luyện viên hôm nay, một nhân vật trong kịch bản được đắp nặn làm cậu hứng thú bừng bừng nói chuyện với mình cả một buổi sáng, cậu vô cùng thích mình đưa ra ý kiến, nhưng họ là người yêu chứ đâu phải là đồng nghiệp.
Nếu Lý Mộ chủ động, đứa trẻ này từ trước giờ sẽ luôn nhịn, Lý Mộ chỉ mới chạm vào cậu một chút cậu sẽ đỏ mặt, mình làm gì cậu cũng không từ chối nhưng sẽ tuyệt không chủ động.
Lý Mộ xuống tầng, thấy cậu cầm điện thoại đang gọi: “Sư nương, sức khỏe sư nương thế nào, có định kỳ kiểm tra sức khỏe không?”
“Bên này đang là buổi tối, Minnesota là sáng.
” “Kiểm tra sức khỏe rồi, kiểm tra sức khỏe rồi, rất khỏe.
”
“Con mua đệm cho hai người đã nhận được chưa?”
“Đệm vẫn chưa nhận được, thùng ngâm chân thì nhận được rồi! Tối qua sư phụ con vừa dùng thử!”
Trang Khâm để ý tới Lý Mộ, nhưng cũng không cố tình lảng đi chỗ khác gọi điện thoại.
Lý Mộ nhớ rõ, trước kia đứa nhỏ này gọi điện cho sư phụ sư nương đều phải trốn đi rất xa.
Anh vẫn luôn cho rằng quan hệ của Trang Khâm và gánh hát không tốt nhưng thấy họ gọi video, phát hiện nhìn qua thực sự không tồi, không hề tệ như mình tưởng tượng.
Lý Mộ chỉ chỉ cầu thang, tỏ ý mình sẽ đi lên ngay, vô tình nghe phải cuộc gọi riêng tư của cậu, Trang Khâm lắc đầu, tỏ ý không sao cả.
Trong màn hình, sư nương hỏi: “Tiểu Lục Lạc, bên cạnh con có người khác không?”
“À… Con vừa mới chuyển nhà, là bạn con tới chuyển nhà giúp.
”
“Nhà mới thế nào? An toàn chứ?”
“An toàn, nhưng không lớn lắm,” Trang Khâm cầm lấy điện thoại khoe không gian ở tầng một, “Để lại cho mọi người một phòng ngủ, lần sau mọi người về nước, sẽ ở lại chỗ này của con, đúng rồi, nhà mua ở Nam Thành.
”
Điện thoại có lướt qua Lý Mộ, nhưng tốc độ rất nhanh, sư nương cũng không thấy rõ, chỉ thấy là một người đàn ông cao lớn nam tính.
Sư nương nói: “Aiz, sư tỷ con ngủ dậy rồi, nói chuyện với nó nhé.
”
Trang Khâm nói vâng.
Trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt xinh đẹp, mặt mày giống với sư nương hồi trẻ, Tiểu Đao khi đóng vai đào hát, có vài phần phong hoa tuyệt đại với sư tỷ.
Một mỹ nhân chỉ liếc mắt cũng thấy kinh diễm như sư tỷ, Trang Khâm cũng chưa thấy được mấy người ở giới giải trí.
Lý Mộ không quá chú ý tới cuộc gọi của cậu, chỉ là nghe thấy một giọng nữ đang gọi “Tiểu Lục Lạc, Tiểu Lục Lạc”, hỏi cậu có cao lên không, có cơ bắp không.
Lý Mộ ngửi thấy mùi trong bếp thì đi vào, phát hiện trong nồi có canh xương, nước canh đã sắp cặn thì tắt bếp.
Liếc mắt muốn nhìn xem trong tủ lạnh có nguyên liệu nấu ăn gì không, ai ngờ vừa mở ra thì thấy bên trong có một cái bánh gato sáu tấc.
Qua 12 giờ là sinh nhật mình.
Lý Mộ không ngờ cậu lại biết chuyện này, lập tức đóng cửa tủ lạnh, giả vờ trấn định không biết gì hết, nhưng bộ đồ bếp trơn bóng trong phòng lại phản quang khóe miệng vô thức cong lên, bán đứng anh.
Giơ tay xem đồng hồ, đã là 10 giờ tối, còn hai tiếng nữa.
Trang Khâm cảm thấy mình gọi điện thoại đã khá lâu rồi, hơi ngại với Lý Mộ, liền nói với sư tỷ một câu rồi cúp máy.
“Gọi xong rồi?”
“Vâng.
” Trang Khâm và bếp, mở lò vi sóng hâm lại hộp cơm.
“Em có mấy sư tỷ?” Lý Mộ đỡ cậu.
“Hai người, người vừa rồi mới nói chuyện với em chính là sư tỷ Tiểu Hà Bao, chị ấy không cho em gọi như