Nghe nói có người đang theo đuổi quản lý Bùi.
14:30 chiều, ngày 16 tháng 7, R.A (Trung Quốc), phòng họp ở tầng 6.
Phòng kiểm soát tài vụ dẫn theo phòng kỹ thuật công trình, tổ chức một cuộc họp liên tịch khẩn cấp với chủ đề "Người thông minh không nghe lời đồn – Xin hãy trả lại cho Tiểu Nhiễm một công đạo."
Người chủ trì cuộc họp – Nhiễm Vũ Đồng trước tiên phát biểu về hoàn cảnh vô tội của mình; Tiếp theo là phó quản lý phòng công trình – Thẩm Du Ninh kiểm điểm lại lỗi sai của mình khi chưa tìm hiểu rõ thực hư đã đi qua đây phê bình anh Nhiễm Vũ Đồng; Sau đó là quản lý phòng tài vụ – Bùi Thư Ngôn bày tỏ mình không nên nghe trộm người khác nói chuyện, càng không nên ở trong phòng riêng đóng kín cửa với cậu nhân viên xinh đẹp trẻ tuổi tới tận 7 giờ tối; Cuối cùng là nhóm ba người "nghe một nói mười" lần lượt bày tỏ thái độ, tải app trung tâm phản đối bịa đặt ở trước mặt tất cả mọi người.
"Xảy ra chuyện thế này đã gây ra ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, tôi tin chắc là tất cả mọi người đang ngồi ở đây đều không muốn nhìn thấy hậu quả nghiêm trọng như thế.
Tôi thân là cấp trên trực tiếp thật sự khó mà tránh được tội, cũng mong mọi người tự kiểm điểm lại bản thân, vì một môi trường ngôn luận lành mạnh ở R.A, dù không thể chung tay góp sức cũng không thể đổ thêm dầu vào lửa."
Bùi Thư Ngôn cẩn thận quan sát phản ứng của Nhiễm Vũ Đồng, sau khi thấy đối phương khẽ gật đầu thì mới dám lấy can đảm phát biểu lời kết của cuộc họp này một cách viên mãn.
"Cứ như vậy đi, tan họp."
Lời kết trong cuộc họp vừa mới vang lên, Thẩm Du Ninh đột nhiên cong cong mắt, Trần Tuấn Hào thì có ép không cho môi mình cong lên, Triệu Lâm Lâm thì cúi đầu bả vai run run, Triệu Cường thì nhéo đùi mình thật mạnh, cảnh cáo bản thân mình im lặng là vàng.
Chỉ có Bùi Thư Ngôn là vẫn bình chân như vại, cười thật khẽ một tiếng.
"Anh còn cười nữa!" Nhiễm Vũ Đồng liếc anh một cái, ngón tay nắm lấy cánh tay đối phương ra sức bấm một cái.
Bùi Thư Ngôn cũng không tránh mà còn đưa ngược tay lại cho cậu muốn làm gì thì làm.
"Vốn dĩ bên tổ kiểm tra đã xác định họp lúc 3 giờ rồi, nhưng anh lại nói là trùng với cuộc họp khác nên phải dời lại nửa tiếng.
Lát nữa lỡ mà người ta hỏi anh là họp gì thì anh phải nói sao đây?"
Nhiễm Vũ Đồng không dám bấm nữa, thuận thế duỗi ngón tay ra xoa xoa cho người ta.
Trông cậu có vẻ nịnh nọt vậy thôi chứ thật ra là đang uy hiếp: "Thế quản lý Bùi phải nói cho đàng hoàng đó, anh biết mà, chuyện này, tuyệt đối không được truyền ra khỏi tầng sáu."
-
Cũng không biết là tất cả thành viên của tầng sáu đã thật sự thành tâm hối cải hay là khuất phục dưới uy "râm" của Nhiễm Vũ Đồng, mà vở hài kịch lần này đã bị bóp ch.ết ngay từ trong trứng.
Nhóm nhỏ ăn trưa ai ăn thì lo ăn, ai nói thì lo nói, chuyện xấu che chuyện tốt khoe, nhưng mà những chủ đề nhiều chuyện khác thì vẫn không thể thiếu được.
Còn chả thế thì sao, Nhiễm Vũ Đồng mới lấy cái muỗng gỗ ra thôi là Triệu Cường đã thần thần bí bí đem về một tin nóng hổi trong giờ nghỉ trưa hôm nay.
"Quý vị ơi, có ai đã gặp được quản lý mới của tổ kiểm tra vừa vào công ty chúng ta hay chưa?"
Thẩm Du Ninh và Trần Tuấn Hào vùi đầu ăn cơm, bày tỏ rất quan ngại với chất lượng của tin tức nhiều chuyện mà Triệu Cường cung cấp.
"Em gặp rồi." Nhiễm Vũ Đồng tốt bụng tiếp lời: "Quản lý Lâm – Lâm Nghiên, là một chị gái xinh lắm."
"Em cũng thấy xinh phải không!" Triệu Cường hưng phấn tới mặt đỏ bừng, quàng lấy vai của Nhiễm Vũ Đồng như vừa mới tìm thấy được tri kỷ: "Hôm nay anh mới gặp lần đầu tiên...!Trong phòng giải khát ấy, cô ấy đẹp tới mức anh muốn nín thở luôn!"
Ánh mắt của Nhiễm Vũ Đồng vẫn nhìn vào cái trứng lòng đào trong bát của mình nói: "Thế anh có thể thường xuyên qua tìm em, quản lý Lâm thường hay xuất hiện ở phòng tại vụ lắm."
Lúc nói lời này thì Nhiễm Vũ Đồng hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì.
So với quản lý trước thì số lần Lâm Nghiên đến phòng tài vụ của bọn họ nhiều hơn rõ ràng, thế nhưng dù sao cũng là quản lý trẻ tuổi mới nhậm chức mà, thái độ tận tâm với chức trách của mình cũng có thể hiểu được.
Nếu như thật sự phải bới lông tìm vết thì thứ duy nhất khiến cậu hơi chú ý đó là quản lý Lâm sẽ không nói chuyện trước mặt bọn họ, mà vừa tới là vào thẳng luôn phòng riêng của Bùi Thư Ngôn, đóng cửa lại, nói chuyện riêng với người đàn ông trong phòng.
Nhưng mà cái suy nghĩ này cũng không thể lấy ra mà nói được.
Bởi vì lúc quản lý Hoàng vẫn còn nhậm chức thì cũng có rất nhiều bí mật doanh nghiệp cần phải thương nghị riêng với Bùi Thư Ngôn.
Nhiễm Vũ Đồng khuyên bảo bản thân, không nên chỉ vì đối phương là một cô gái xinh đẹp mà lại nảy sinh khúc mắc với thái độ làm việc bình thường của người ta, đây chẳng khác gì là thành kiến chốn công sở đâu.
Nhiễm Vũ Đồng chân trước còn vừa mới tự khai thông tâm lý cho mình xong thì chân sau đó cảm thấy cổ họng mình nghẹn chặt.
Cánh tay của Triệu Cường vốn dĩ còn đang đặt trên vai trái của cậu thì đột nhiên giơ cao lên siết chặt lấy cổ cậu.
"Vãi chưởng...!Bé Nhiễm, kia có phải là cô ấy hay không?" Triệu Cường từ xa đã bắt được bóng dáng của nữ thần, kích động tới siết chặt cơ thịt lại gào thét: "Cô ấy đến rồi!"
Nhiễm Vũ Đồng điên cuồng đánh vào cánh tay của tên đần này, bị sặc tới ho khù khụ.
"Cô ấy đến rồi, cô ấy càng đến càng gần rồi! Vãi chưởng sao anh lại có cảm giác cô ấy đang đi về phía anh vậy? Hôm nay trông anh ổn không vậy? Tụi anh chưa từng nói