Làm chính mình.
Trong khoảng thời gian thấm đẫm mật ngọt này, ngày tháng cứ lật từng trang qua nhanh như gió.
Mới trang này bài nghiên cứu khoa học mà Nhiễm Vũ Đồng là tác giả đứng tên thứ hai được đăng trên tạp chí Chỉ số trích dẫn khoa học xã hội Trung Quốc, thì một trang sau đã là sách lược của Bùi Thư Ngôn nêu ra lập công lớn, đánh một dấu thành tích siêu to.
Group lớp ngủ yên theo mùa hè cuối cùng cũng nhận được tin nhắn đầu tiên, học kì mới của Nhiễm Vũ Đồng cũng bắt đầu ngay theo sau đó.
Cậu bắt đầu học năm hai của chương trình thạc sĩ, năm cuối cùng trong kiếp học thạc sĩ.
Mấy môn chuyên ngành đa số đều học xong trong năm nhất rồi, việc gấp tiếp theo đây tính tới tính lui cũng chỉ có luận văn tốt nghiệp và tìm việc làm.
Giáo viên hướng dẫn của Nhiễm Vũ Đồng rất có trách nhiệm, kể từ lúc chọn đề tài xong thì ngày nào cũng dí cậu chạy số liệu, lại cộng thêm bài nghiên cứu khoa học góp được không ít sức nên chỉ vừa mới qua tháng chín thôi mà cậu đã làm xong bản sơ bộ của luận văn tốt nghiệp rồi.
Ngày hội tuyển dụng đối với cậu cũng khá là nhẹ nhàng, dù sao cũng đã có một năm kinh nghiệm thực tập tại R.A rồi nên cho dù không thể thuận lợi trở thành nhân viên chính thức thì ít nhất trong CV cũng có một dòng kinh nghiệm quá đỉnh này.
Nhưng mà lựa chọn hàng đầu của Nhiễm Vũ Đồng tất nhiên vẫn là tiếp tục làm ở R.A.
Chỉ là thực tập sinh năm nay nhiều hơn những năm trước, được chuyển sang nhân viên chính thức vẫn còn chưa chắc được.
Vì vậy để bảo đảm nên cậu đã nộp CV vào một vài công ty khác dưới sự hướng dẫn của Bùi Thư Ngôn.
"Nếu như anh có bạn nhỏ khác rồi thì em phải làm sao đây ạ."
Nhiễm Vũ Đồng ngồi trong lòng Bùi Thư Ngôn, vừa điền đơn ứng tuyển online vừa nói.
"Bạn nhỏ ở đâu ra?"
Bùi Thư Ngôn vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính nhưng mấy lời nói ra lại chẳng đứng đắn chút nào.
"Em sinh cho anh à?"
"Trời ơi." Nhiễm Vũ Đồng bật cười cụng gáy vào cằm của đối phương một cái: "Bạn nhỏ mới được tuyển vào thay cho vị trí của em ấy."
Cậu vừa nói vừa cọ cọ mông ra đằng sau: "Nếu anh muốn em sinh cho anh thật thì hay là bây giờ thử luôn đi? Cũng không phải là không được..."
Bùi Thư Ngôn bảo cậu lo điền đơn cho đàng hoàng đi, chỉ tận tay cậu trang này phải chọn thế nào, ô trống tiếp theo phải dùng từ ra sao.
Nhiễm Vũ Đồng cũng học rất nhanh, sau khi Bùi Thư Ngôn dạy xong một lần thì sang tới công ty tiếp theo cậu đã có thể tự mình điền ra dáng rồi.
"Em bé, có phải là em không muốn rời xa anh không?"
Bùi Thư Ngôn bất thình lình mở lời, hỏi xong mới nhận ra nói không như vậy thì chẳng có ý nghĩa gì nên vội vàng bổ sung thêm nửa câu sau.
"Anh đang nói trong công việc ấy."
"Chắc chắn rồi."
Nhiễm Vũ Đồng nhấn nhấn đầu ngón tay, upload một tấm hình thẻ vừa nhìn là muốn tuyển vào ngay lên.
"Nên là em vẫn muốn cố gắng được ở lại, nếu thật sự không được thì mới tìm chỗ khác."
"Nếu thật sự không được..." Bùi Thư Ngôn dịu giọng lặp lại rồi cẩn thận cân nhắc nói: "Nếu thật sự không được thì anh cũng có thể đi theo em.
Em cứ quyết định muốn chọn công ty nào trước đi rồi anh sẽ tìm cơ hội đổi việc."
Nhiễm Vũ Đồng nghe vậy thì tay khựng lại, lập tức xoay đầu qua.
Khi cậu nhận ra vẻ mặt nghiêm túc này của đối phương không phải là đang đùa thật thì Nhiễm Vũ Đồng mới khiếp sợ há hốc miệng, ngay cả chữ đầu tiên cũng không thể thốt thành tiếng.
"Anh tỉnh táo lại đi." Cậu lay lay vai của Bùi Thư Ngôn: "Đừng có làm hôn quân chứ."
Tuy là thời gian Bùi Thư Ngôn làm ở R.A cũng không lâu lắm nhưng cũng đã ngồi được tới cái vị trí này rồi, bản chất của việc nhảy việc liên tục hoàn toàn bất lợi cho cơ hội thăng tiến trong công việc, trừ phi là công ty mới này trả lương cao hơn gấp bội thì được.
Nếu đã là công ty lựa chọn sau thì nói trắng ra là quy mô không thể nào lớn được bằng R.A, ở chỗ này mà còn muốn lấy lương cao thì chẳng khác gì là đang vẽ truyện cổ tích cả.
"Yêu đương thì muốn dính nhau kiểu gì cũng được nhưng mà mấy chuyện liên quan tới sự nghiệp này thì anh đừng làm ra mấy trò ngốc nghếch này."
Nhiễm Vũ Đồng phụng phịu, bắt đầu giảng đạo cho người ta nghe.
Bùi Thư Ngôn thuận thế một tay đỡ eo, một tay nâng m/ông đối phương lên, xốc xốc cậu như đang dỗ con nít.
"Đúng là lớn thật rồi nhỉ." Anh vuốt ve khóe môi đang mím chặt của Nhiễm Vũ Đồng, dịu dàng xích qua hôn một cái: "Trước kia mấy câu này toàn là do anh lải nhải với em."
"Đang nói chuyện nghiêm túc với anh đó." Nhiễm Vũ Đồng nắm chặt lấy bàn tay của đối phương bảo anh đừng có động tay động chân.
"Trước kia lúc nào anh cũng vì việc nước quên việc nhà, công chính