Từ Học Chính.Một viên ngoại tầm thường, là địa chủ nhưng lại không giàu có châu báu đầy nhà, trái lại có vài phần phong độ tri thức.Đối phương hành lễ, Lệ Phi Vũ cũng không phải người không cho người khác mặt mũi.“Từ viên ngoại khách khí rồi!”Trong lúc đáp lời, Lệ Phi Vũ cũng nhìn thoáng qua đám hộ viện sau lưng Từ viên ngoại.Bất nhập lưu!Tất cả đều là võ giả bất nhập lưu, cũng chẳng trách yêu cầu hộ pháp Thất Huyền Môn đến đây một chuyến.
Thế nhưng sau khi đi vào đại đường, Từ viên ngoại rất nhanh giới thiệu đội trưởng hộ viện có chút thực lực…[Thạch Hổ — Cấp bậc: Tiểu hữu danh khí; Linh căn: Vô; Tuổi: 54, Tuổi thọ: 61; Công pháp: Hạt Vương Công: Võ công: Áp Hình Chưởng, Hạt Vỹ tiên pháp.]Nhìn thuộc tính của Thạch Hổ, Lệ Phi Vũ có chút ngoài ý muốn…Bởi vì nhìn từ bên ngoài hắn chỉ là một nam nhân đầu đầy tóc bạc, vẻ mặt uể oải, lưng còng, nhìn qua thậm chí còn lớn tuổi hơn tuổi thọ vốn có, dáng vẻ thập cổ lai hi.“Lệ hộ pháp tuổi còn trẻ, tương lai rộng lớn, không nên tới đây chịu chết!”Vị đội trưởng hộ viện vừa mở miệng đã kinh hãi thế tục!Từ viên ngoại đang chuẩn bị gọi hạ nhân chuẩn bị mở tiệc, nghe thể nhất thời sắc mặt đại biến, nóng nảy nhìn sang.“Thạch hộ viện!”Từ viên ngoại oán giận hô to một tiếng, sau đó tươi cười nhìn về phía Lệ Phi Vũ: “Lệ hộ pháp, ngài đại nhân có đại lượng, không cần chấp nhặt với Thạch hộ viện, hắn chính là người thích nói gở”“Ta thì lại thích tính ăn ngay nói thẳng của Thạch hộ viện!”Lệ Phi Vũ cười cười, mở miệng nói: “Từ viên ngoại, con người ta thích làm việc trước ăn cơm sau, việc này nếu chưa nói rõ ràng, thức ăn có ngon cách mấy cũng ăn không vào!”Hán có thể nhìn ra được, Thạch Hổ không phải nói gở, thậm chí cũng không phải nhằm vào hắn, là mà thật lòng khuyên bảo! Cũng không biết là vì thấy hắn trẻ tuổi, cảm thấy thực lực vô dụng hay là tình huống trong nhà Từ viên ngoại thật sự khó giải quyết.Nhớ đến dáng vẻ che giấu không tự nhiên của Trần quân sự…Mặc kệ là như thế nào, Lệ Phi Vũ vẫn lựa chọn cẩn trọng, làm rõ tình huống Từ gia!Nụ cười của Từ viên ngoại đình trệ, cười gượng hai tiếng, liên tục xua tay: “Kỳ thật Thạch hộ viện nói quá khoa trương, những người tới xử lý “hắc hoạ ở tổ trạch Từ gia ta tuy rằng thất bại, nhưng không có người chết, thật sự không có người chết!”“Lệ hộ pháp đừng lo lắng, huống hồ ngài còn là đại cao thủ hộ pháp Thất Huyền Môn, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện!”“Thạch hộ viện chỉ là bị doạ sợ…”“Hắc hoạ? Hắc họa ngươi nói là gì?”Lệ Phi Vũ cắt ngang lời Từ viên ngoại, nhướn mày nhìn sang! Từ viên ngoại cùng Thạch Hổ sửng sốt.
Thạch Hổ là người từng trãi, hắn híp mắt, rất nhanh hiểu rõ.Từ viên ngoại kinh ngạc nói: “Thì là...!mấy việc ma quỷ quấy phá thần bí thôi, chúng ta luôn dùng từ hắc hoạ để hình dung, chẳng lẽ hộ pháp không biết sao?”“Lúc ngươi báo nhiệm vụ cho Thất Huyền Môn có nói rõ chuyện này không?”“Đương nhiên có!”Từ viên ngoại vội vàng gật đầu: “Chuyện này...!ta nào dám giấu!”Lệ Phi Vũ sắc mặt như thường, trong lòng lại trầm xuống, bình tĩnh áp chế phẫn nộ!Trần quản sự!Nhớ tới thân phận và khuôn mặt tươi cười của đối phương, hắn nhanh chóng hiểu ra, Trần quân sự chỉ là một quân cờ, kẻ ở đằng sau chơi cờ mới chính là hung thủ hại hắn!Hơn nữa, tính kế vô cùng chu toàn!Đối phương không hề lo lắng sau khi hắn đi vào Từ gia, biết được là hắc họa sẽ phẫn nộ rời khỏi! Bởi vì Thất Huyền Môn quy định nhiệm vụ thất bại, có thể miễn phạt, nhưng không làm nhiệm vụ thì phải chấp nhận hình phạt!Cho dù là hình phạt nhẹ nhất cũng đủ khiến người ta chỉ còn nửa cái mạng!Muốn chạy trốn, tránh né hình phạt?Người nhà, sư phụ...!hết thảy bằng hữu thân thích sẽ phải chịu tội liên đới!Kẻ bố trí có thể nói đã nắm hết toàn bộ đường lui của hắn! m mưu chuyển thành dương mưu!Bắt buộc hắn phải tiếp nhận nhiệm vụ hắc họa này, muốn có được hiệu quả mượn đao gϊếŧ người.Có điều, Lệ Phi Vũ trong lòng cười lạnh một tiếng.
Đối phương không biết hắn sở hữu thực lực có thể phá